Có bao giờ bạn tự hỏi rằng, người càng lớn tuổi thì càng ít khóc không? Không phải vì người lớn vô cảm mà thật ra là vì tất cả các nỗi đau lớn nhất của cuộc đời họ đã trải qua và rồi sau đó chẳng còn gì có thể khiến họ tổn thương thêm được nữa.
Đừng cho rằng họ chai sạn, chẳng qua là sự trải đời đã giúp họ ngộ ra được bản chất vô thường của vạn vật trong cõi nhân sinh. Nếu sống đủ một số năm nào đó trong cuộc đời có lẽ bạn cũng sẽ như thế mà thôi.
Nhưng nỗi đau lớn nhất của cuộc đời thực chất là gì? Đáp án cho câu hỏi nằm trọn dưới đây:
Thất tình
Trong tất cả những thứ cám dỗ của thế gian, “tình” có lẽ là thứ khiến cho người ta mê muội nhất. Một người có thể vì tình mà trở nên kiên cường hơn, trái lại cũng có thể vì tình mà trở thành thân tàn ma dại. Một người có thể hô phong hoán vũ trên con đường sự nghiệp nhưng một khi sa vào lưới tình lại có thể ngoan ngoãn dịu dàng như chú mèo con.
Vâng, chính bởi tính chất mê muội ấy nên một khi thất tình, ai ai cũng đớn đau khó mà vượt qua được trong ngày một, ngày hai; thậm chí có người còn chọn kết liễu cả cuộc đời mình. Trái tim khi yêu càng rung động mạnh, thì khi thất tình cũng nhận lại nỗi khổ tương đương.
Bị bội phản
Nhân tâm là thứ khó dò, do đó dẫu tin rằng những người mình chọn làm bạn bè hay người yêu thì cũng không bao giờ có thể đoán trước được tương lai họ sẽ quay lưng bội phản hay không. Và rồi khi chuyện ấy xảy ra thật, chúng ta đau đớn như hàng nghìn mũi dao đâm vào tim. Lòng tin nát tan như chiếc bình quý rơi xuống nền gạch.
Cũng giống như nỗi đau của thất tình, khi lòng tin đặt lên đối phương càng nhiều, càng sâu đậm thì lúc bị phản bội cũng nhận lại sự thống khổ tương đương. Nỗi đau này, bao giờ mới chôn vùi được?
Bệnh tật
Phàm làm người, chúng ta sinh ra là ai không quan trọng, giàu có ư? Hạnh phúc ư? Địa vị ư?,... Tất cả đều vô nghĩa, khi đứng trước bệnh tật ai cũng như ai, đều chịu chung một nỗi buồn khó tả. Trước sự bào mòn thân thể của bệnh tật, người có ý chí kiên cường đến nhường nào cũng không thoát khỏi cảnh đau thương.
Trời đất có lẽ đã quy định rằng, khi đau ốm bệnh tật ai cũng phải đau. Bởi nỗi đau về cả thể xác lẫn tinh thần này chính là liều thuốc giúp chúng ta tỉnh ngộ và hiểu ra rằng “trần đời không có gì quý bằng sức khỏe”.
Sinh ly
Đau khổ vì sinh ly là nỗi đau phổ biến nhất của con người. Sinh ly tức là sống mà vẫn phải chia xa, biết có cơ hội gặp lại nhưng mà vẫn đau, chẳng hạn như: Bố mẹ tiễn con gái về nhà chồng xa xứ, người trưởng thành rời bỏ quê hương để lên đường lập nghiệp,...
Quả thật, nghĩ đã thấy buồn, thấy thương nhưng trách sao được bởi nó là một quy luật của tạo hóa, cứ hễ sống là sẽ có sinh ly, hợp tan là chuyện thường tình. Lưu luyến đấy, vấn vương đấy, thao thức hụt hẫng trong lòng đấy nhưng những cuộc chia ly cứ thế xảy ra mãi hoài.
Tử biệt
Tử biệt là người sống và người chết chia tay nhau mãi mãi không thể nào gặp lại, từ nay cách trở âm dương, do đó có thể nói, tử biệt chính là nỗi đau lớn nhất của đời người. Đối diện với khoảnh khắc tử biệt một người mình yêu quý, nỗi đau như thể xé nát tim gan, đôi khi còn nấc lên thành tiếng. Cảm giác khó chịu này đeo bám mãi đến vài tuần, vài tháng, thậm chí là vài năm sau.
Tử biệt cũng giống với sinh ly, bản chất của nó là quy luật của cuộc sống, có sinh là sẽ có tử. Tuy nhiên, dẫu biết xa cách nghìn trùng, thống khổ nhoi nhói trong lồng ngực nhưng qua đó hãy biết trân trọng cuộc đời mình đang có, đang sống và yêu quý mọi người xung quanh, hôm nay còn thấy nhau đã là một điều hạnh phúc.