Tôi là vợ hai của chồng. Khi tôi đến với anh, anh đã hoàn thành các thủ tục pháp lý với vợ cũ. Họ có với nhau một đứa con gái 4 tuổi. Hàng tháng chồng tôi gửi tiền nuôi con.
Mẹ tôi đã từng cấm cản tôi yêu anh. Nhưng không hiểu vì sao tôi cứ mê muội vẻ chững chạc, đứng đắn của anh. Tôi còn nói với mẹ rằng đàn ông như anh mới thật sự là chỗ dựa cả đời cho tôi. Mẹ tôi chỉ biết lắc đầu nhìn tôi yêu mù quáng như thế.
Khi thành vợ anh, tôi mới thấu nỗi khổ của một người đến sau. Tôi không được trao trọn yêu thương mà cái gì cũng phải san sẻ cho gia đình cũ của anh. Dù hai người không còn sống chung nữa nhưng vợ cũ anh cần giúp đỡ gì đều gọi anh. Tôi ghen, anh nói tôi phải biết chấp nhận. Dù gì họ cũng từng là vợ chồng, anh không thể bỏ mặc vợ cũ với con gái được.
Tôi không được trao trọn yêu thương mà cái gì cũng phải san sẻ cho gia đình cũ của anh. (Ảnh minh họa)
Hàng tháng, tôi phải chuyển khoản cho vợ cũ anh 3 triệu đồng nuôi con. Thế mà thiếu gì, chị ấy lại cứ gọi chồng tôi bảo anh mua. Tôi không chịu thì chồng bảo tôi ích kỉ. Có tháng anh tiêu tốn gần hết tháng lương cho họ. Vợ chồng tôi vì thế mà cãi nhau liên tục. Tôi cũng thất vọng về cuộc sống hôn nhân của mình.
Khi tôi mang thai, tôi nói chồng phải biết dành dụm để còn lo cho mẹ con tôi. Anh ừ hử nhưng rồi vẫn mang tiền đem cho con gái. Anh nói nó thiếu thốn tình thương nên cần phải bù đắp. Bù đắp gì mà cuối tuần nào anh cũng qua bên ấy chơi với nó cả ngày, ăn cơm với vợ cũ tới khuya mới về.
Hai tháng nay, con gái của chồng tôi phát bệnh. Con bé cứ ngất xỉu liên tục trên lớp học, anh đưa nó đi khám. Kết quả khám khiến cả chúng tôi bàng hoàng. Con bé bị ung thư máu khi chỉ hơn 5 tuổi.
Chồng tôi đang đòi ly hôn để quay về bên gia đình cũ. (Ảnh minh họa)
Từ khi biết bệnh con, chồng tôi gần như bỏ hết công việc để đưa con đi khám ở tuyến cao hơn. Anh cũng không đoái hoài gì đến mẹ con tôi nữa. Không chỉ thế, vàng cưới, tiền dành dụm, anh đều lấy hết để chữa bệnh cho con bé. Không phải tôi đang so đo tính toán gì với con bé nhưng giá như anh hỏi tôi một tiếng có lẽ tôi đã không ấm ức đến vậy.
Hôm qua, anh về nhà với vẻ mặt mệt mỏi. Anh đưa tôi tờ đơn li hôn. “Anh muốn dành toàn bộ thời gian để bên con trong những ngày cuối cùng này. Nhưng anh cũng không nỡ để em phải cô đơn mãi. Sau khi con bé mất, có lẽ vợ cũ anh sẽ không chịu nổi. Anh muốn ở bên mẹ con cô ấy”.
Tôi gần như sụp đổ tất cả. Chồng tôi đang đòi ly hôn để quay về bên gia đình cũ. Tôi đang bị đặt trong một mối quan hệ hết sức lằng nhằng. Tôi buông không được mà không buông cũng không xong. Nếu buông, con tôi sẽ không có cha. Chỉ hai tháng nữa thôi là tôi sinh con rồi. Không buông thì tôi bị mang tiếng dành cha với một đứa trẻ mắc bệnh nan y. Tôi tuyệt vọng quá. Hãy cho tôi lời khuyên.
Nếu bạn có tâm sự thầm kín muốn được chia sẻ, vui lòng gửi bài viết về địa chỉ: [email protected]. Thư của bạn sẽ được phản hồi trong 24 giờ.