Vợ chồng tôi yêu nhau 3 năm thì kết hôn, từ đó đến bây giờ cũng đã được hơn 1 năm. Chồng tôi là con trai trưởng nên cưới xong, chúng tôi dọn về sống chung với bố mẹ chồng luôn, dưới chồng còn 1 cô em chồng nữa. Nhìn chung cuộc sống làm dâu của tôi chẳng có gì đáng phàn nàn ngoại trừ cô em chồng.

Ở nhà chồng hơn 1 năm nhưng tôi mới phải sống chung cùng em chồng được 6 tháng. Trước đó cô ấy đi du học nước ngoài, đến cả đám cưới của vợ chồng tôi cũng không về dự được. Tuy nhiên, chuyện này là bất khả kháng nên tôi không thắc mắc. Điều khiến tôi khó hiểu nhất là việc em chồng không thích mình, thậm chí còn tỏ ra coi thường.

Chồng bắt mua quà sinh nhật cho giặc bên Ngô, tôi hỏi ngược đúng một câu nhưng đủ khiến anh im re - Ảnh 1.

(Ảnh minh họa)

Em chồng tôi tên Ngọc, lớn hơn tôi 2 tuổi, đang có người yêu và chưa có ý định lập gia đình. Nếu như bố mẹ chồng và chồng đối xử tốt với tôi bao nhiêu thì cô ấy lại tỏ vẻ khó chịu bấy nhiêu. Quả thực tôi không biết vì phải gọi 1 người ít tuổi hơn là chị dâu, vì cậy học cao hơn hay vì nguyên nhân gì mà lại như vậy.

Hàng ngày mọi công việc nhà tôi đều làm hết, Ngọc không bao giờ nhìn chứ đừng nói động tay vào. Cũng phải hiếm hoi, họa hoằn lắm cô ấy mới gọi tôi 1 tiếng chị. Tất nhiên đó đều là những lúc muốn nhờ vả việc gì đó. 

Thời gian đầu khi Ngọc mới về nước, tôi còn cố gắng làm thân bằng cách rủ đi chơi, đi mua sắm nhưng những thứ tôi chọn cô ấy đều bĩu môi chê xấu hoặc khinh rẻ. Dần dần hiểu rõ thái độ của cô ấy với mình nên tôi cũng mặc kệ, muốn ra sao thì muốn, miễn không ảnh hưởng đến mình là được.

Thế nhưng mới đây, vợ chồng tôi lại cãi nhau vì Ngọc. Chẳng là cuối tháng này là sinh nhật cô ấy, chồng tôi muốn vợ mua quà và tặng riêng với danh nghĩa chị dâu tặng em chồng. Đương nhiên là tôi không đồng ý. 

Chồng bắt mua quà sinh nhật cho giặc bên Ngô, tôi hỏi ngược đúng một câu nhưng đủ khiến anh im re - Ảnh 2.

(Ảnh minh họa)

Từ khi cô ấy về nước đến nay, không chỉ là ngày lễ mà thỉnh thoảng tôi cũng tặng quà nhưng thái độ của cô ấy thế nào, có phải chồng tôi không rõ đâu. Vì vậy mà tôi trả lời:

- Em không tặng gì hết. Em gái anh thì anh đi mà tặng. Mà không phải mỗi lần này đâu, từ giờ em cũng sẽ không mua cái gì cho Ngọc nữa. 

- Sao em nhỏ mọn thế? Mình là chị dâu, mình phải...

- Phải cái gì mà phải. Cô ấy dùng đồ đạc hay ăn uống đều sang chảnh, em có mua cũng bị vứt xó. Mà chưa chắc hôm đó Ngọc có ở nhà không hay là đi cùng người yêu, bạn bè. Còn nữa, em hỏi anh đúng 1 câu này nhé! Sinh nhật em, 8/3 và cả kỉ niệm ngày cưới của bọn mình, mặc cho cả nhà vui vẻ chúc mừng thì Ngọc làm gì? 

- Ơ. Anh...

- Anh đừng có ơ a gì nữa. Em nói rồi, em không mua bán hay quà cáp gì cho Ngọc nữa. Cô ấy muốn ra sao thì ra. Em chán lắm rồi. Mà anh cũng xem lại em gái anh đi, cứ như thế rồi không nhà chồng nào chịu nổi đâu.

Nói xong tôi đi ngủ, mặc cho chồng muốn nghĩ gì thì nghĩ. Sắp tới sinh nhật Ngọc tôi cũng sẽ mượn cớ về ngoại ở mấy ngày luôn chứ không ở nhà đâu.