Tối hôm kia, lúc đang ngồi ăn cơm, chồng buồn rầu thông báo tin bị mất việc khiến tôi run tay đánh rơi đôi đũa. Chồng mà nghỉ công ty đó thì tương lai sẽ rất bấp bênh. Tôi lắp bắp hỏi chồng tại sao lại bị mất việc?
Chồng bảo tháng vừa rồi anh đã đánh mất 2 hợp đồng giá trị làm công ty tổn thất nặng nề. Từ trước đến nay chồng làm việc chu toàn lắm mà, tại sao lại xảy ra chuyện này? Chồng nói bản thân không hợp với công việc hiện tại, anh cũng mệt mỏi lắm rồi, muốn ra ngoài làm ăn riêng.
Tôi khuyên chồng đừng bi quan, cố gắng tìm cách nói chuyện với sếp để được ở lại công ty. Bởi vì chồng tôi không có bằng cấp gì, rời khỏi công ty đó, anh ấy chỉ có thể đi làm công nhân hay chạy xe ôm. Tôi cũng khuyên chồng nên đi học lớp kinh doanh để nâng cao bản thân, phục vụ tốt cho công việc.
Thế nhưng chồng than thở sắp 40 tuổi rồi, giờ này học hành làm sao mà vào đầu được nữa. Anh ấy bảo quá mệt mỏi với công việc kinh doanh rồi. Tháng sau nghỉ việc anh ấy sẽ mua ô tô tải để đi buôn hàng.
Tôi phản đối kế hoạch của chồng, ngôi nhà chúng tôi mua 1,5 tỷ, mỗi tháng phải trả lãi và gốc 10 triệu. Số nợ đó trả chưa xong làm sao dám vay tiền để mua xe cho chồng. Với lại công việc kinh doanh ở công ty chồng làm chưa tốt, ra ngoài làm chịu nhiều áp lực, rủi ro, sao chồng trụ nổi. Nhưng anh cứ khăng khăng vợ phải tin tưởng chồng và giúp anh ấy khởi nghiệp.
Anh ấy bảo tôi gọi điện vay khoản tiền tiết kiệm đang gửi ngân hàng của ông bà ngoại để mua xe. Anh còn hứa sẽ trả lãi như ngân hàng cho ông bà. Bây giờ chỉ có ông bà ngoại mới có thể giúp được chúng tôi.
Theo mọi người tôi có nên vay tiền của bố mẹ giúp chồng tôi làm ăn không? Tôi vừa muốn hỗ trợ anh nhưng cũng sợ nếu anh thất bại thì bố mẹ tôi lấy đâu tiền dưỡng già?