Hiện tại con trai tôi đang học năm nhất đại học. Lúc đầu cháu ở nhà em gái chồng tôi thì đỡ được khoản tiền thuê phòng trọ và ăn uống. Nhưng ở được nửa học kỳ thì cháu thấy không hợp và muốn ra ngoài sống để năng động hơn.
Khi con ra ngoài sống thì chúng tôi mới thấy tốn kém thật sự. Do không tìm được bạn ở ghép nên phải thuê hẳn 1 phòng. Chi phí tiền điện, nước và phòng cộng lại 1 tháng hết 4 triệu. Tiền ăn uống và tiền học nữa tổng 1 tháng cũng mất 10 triệu.
Từ ngày con ra ngoài sống, tiền lương của tôi coi như chỉ để phục vụ con học ở xa. Còn tiền lương của chồng thì chi tiêu sinh hoạt ở nhà và tiết kiệm đôi chút.
Tuần vừa rồi, em chồng về nhà tôi chơi. Trong lúc ngồi nói chuyện, chồng tôi ngỏ ý sắp tới sẽ mua 1 chiếc ô tô sang và xịn như của cô chú ấy. Chồng tôi nói ở cơ quan, mọi người ai cũng có ô tô đi lại rất thuận tiện. Nhìn lại bản thân đi chiếc xe máy mà thấy ngại.
Khi biết vợ chồng tôi có khoản tiết kiệm 1,5 tỷ thì em chồng khuyên chúng tôi mua căn hộ chung cư nhỏ ở thành phố. Em ấy bảo nhà tôi có 3 đứa con, trước sau cũng phải lên thành phố học và làm việc. Tốt nhất mua cho bọn nhỏ 1 căn hộ để đỡ tốn tiền thuê phòng trọ.
Em ấy phản đối kịch liệt việc chồng tôi mua xe hơi. Em bảo chồng tôi mua xe không tạo ra tiền mà chỉ giải quyết được khâu oai. Còn nếu mua căn hộ chung cư thì các con của tôi có chỗ ở thoải mái và tiết kiệm được khoản tiền thuê nhà.
Nghe em chồng nói rất hợp lý, tôi ủng hộ nhiệt tình ý kiến của em ấy. Nhưng chồng tôi lại không nghĩ như vậy. Anh ấy nói chỉ có thể nuôi các con 4 năm học, không có sức đâu mà mua nhà cho các con.
Anh bảo tiền kiếm ra được cũng phải biết hưởng thụ, không thể vất vả cả đời vì các con được. Bố mẹ mà cưng chiều, sắp đặt sẵn mọi thứ cho con, chưa chắc bọn trẻ đã biết ơn hay lại tị nạnh gây mất đoàn kết. 3 đứa con mà có mỗi căn hộ chung cư thì rồi biết phân chia như thế nào?
Chồng và em chồng đều có ý đúng, tôi thật sự không biết phải nghe ai nữa?