Nuôi dưỡng con cái bằng tình yêu thương vô điều kiện, bố mẹ lúc nào cũng mong muốn điều tốt nhất đến với đứa trẻ của mình. Nhưng cuộc đời vốn không thể đoán trước và bằng một cách nào đó, thiên đường lại vẫy gọi những đứa trẻ sớm hơn dự tính, ra đi trước cả bố mẹ chúng. Nỗi đau "người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh" chưa bao giờ dễ dàng nhưng sự tồn tại ngắn ngủi của những đứa con đã để lại rất nhiều kỷ niệm cũng như bài học cuộc sống quý giá dành cho bố mẹ chúng.
Cách đây không lâu, trang Youtube Our Grandfather Story đã thực hiện đoạn clip phỏng vấn những ông bố, bà mẹ từng trải qua nỗi đau mất con. Dù bằng lý do gì đi nữa thì sự ra đi của những đứa trẻ vẫn để lại trong lòng người ở lại niềm thương tiếc không bao giờ nguôi và đó cũng là bài học làm thay đổi cuộc sống cũng như cách nhìn đời của họ.
Bố mẹ mất con vì chứng cơ tim phình đại
Con trai của Lionel và Sara là Max. Trong một lần đang chơi đá bóng cùng bạn vào năm 2016, Max đột ngột ngất xỉu và được đưa đến bệnh viện. Từ lúc nhận được tin báo, gia đình và bạn bè chỉ có gần 1 tiếng ở bên cạnh Max cho đến khi anh trút hơi thở cuối cùng, ra đi mãi mãi vì chứng cơ tim phình đại. Thời điểm Max qua đời, chỉ còn 11 ngày nữa là đến sinh nhật lần thứ 21 của anh. Sự ra đi đột ngột của Max để lại nỗi đau đớn và tiếc nuối trong lòng bố mẹ anh.
Dù Max qua đời vì bệnh tật nhưng Sara không tránh khỏi cảm giác tội lỗi. Trong khi người phụ nữ này đang bận chiến đấu với tâm lý của chính mình thì không ít người ngoài lại nói ra nói vào, rằng chuyện xảy ra với Max chính là nghiệp báo từ mẹ anh. Điều này khiến Sara càng thêm hoảng sợ, bà tự hỏi kiếp trước mình đã làm gì để con trai mình phải gánh chịu số phận như vậy. Nhiều người còn khuyên Sara nên sống hướng thiện để kiếp sau không phải trải qua nỗi đau như vậy nhưng không ai hiểu được rằng sau cái chết của con trai, người mẹ này đã không còn thiết tha sự sống.
Khi được hỏi nguyện vọng lớn nhất dành cho Max, bố mẹ anh chỉ đơn giản hy vọng con trai họ có thể hạnh phúc dù là ở bất cứ đâu. Lionel cảm thấy vui vì Max đã tận hưởng được cuộc sống và niềm hạnh phúc trong thời gian yêu đương với bạn gái, dù là ngắn ngủi hơn người khác rất nhiều.
Sau khi Max qua đời, bố mẹ anh cố gắng không tham dự lễ cưới của con cái bạn bè để tránh nhớ đến con trai đã khuất. Trong 1 số trường hợp bất khả kháng, Sara vẫn phải dự 2 đám cưới con của 2 người bạn. Kết quả là bà không thể kìm chế được cảm xúc mà bật khóc ngay tại lễ cưới của người khác khi tưởng tượng nếu Max còn sống, bà đã có thể đứng trên lễ đường chúc phúc cho con trai. Đến tận sau này khi được hỏi có bao nhiêu người con, Sara vẫn vui vẻ trả lời 2 và nghĩ rằng Max vẫn là cậu sinh viên đại học năm cuối. Có thể thấy dù bắt ép bản thân vượt qua nỗi đau nhưng tận sâu trong đáy lòng, bố mẹ Max vẫn chưa thể chấp nhận được sự thật rằng anh đã ra đi mãi mãi.
Người mẹ mất con trai vì tự tử
Con trai của Doreen là Evan đã nhảy lầu tự tử từ tầng 15 khu căn hộ 3 mẹ con đang ở sau thời gian dài chiến đấu với căn bệnh trầm cảm. Sáng hôm đó, Doreen gọi con gái út dậy để đi học nhưng đứa trẻ này chần chừ mãi vẫn không nghe lời mẹ. Lúc đó, Evan đã đến và thì thầm vào tai em gái rằng: "Nói với mẹ hôm nay trường cho em nghỉ đi".
Nghe được điều đó, Doreen lập tức quay sang dạy dỗ con trai rằng dù có chuyện gì xảy ra cũng không được nói dối. Trong lúc Doreen bận chuẩn bị đồ đạc cho con gái đến trường, Evan đã bỏ ra ngoài. Khi người giúp việc quay lại nói không tìm thấy con trai, Doreen bắt đầu thấy lo sợ liệu có chuyện gì không hay xảy ra.
Theo lời người giúp việc kể lại, Evan đã ngồi một lúc ở bàn ăn và liên tục nói: "Con xin lỗi, con xin lỗi mẹ" trước khi chạy ra ngoài. Đó cũng là lời cuối cùng mà Doreen nghe được từ con trai nhưng cô sẽ không bao giờ có cơ hội để hồi đáp.
Rơi từ tầng 15 xuống đất, Evan tử vong tại chỗ, cậu nằm bất động bất chấp mẹ lay gọi thế nào cũng không phản ứng. Hàng xóm khi ấy cũng chạy đến giúp đỡ và thực hiện động tác hồi sức tim phổi nhưng khi nhìn thấy máu chảy ra từ tai của Evan, Doreen biết được rằng đã đến lúc phải để con trai ra đi.
Doreen đã mất một khoảng thời gian dài để tự chất vấn, rằng bản thân cô làm mẹ nhưng lại không thể bảo vệ con trai khỏi cái chết. Nếu như Doreen ở bên cạnh Evan không rời nửa bước thì đứa trẻ này đã có thể sống sót cho đến ngày cô qua đời. Tự dày vò bản thân là thế nhưng Doreen còn phải chịu đựng lời nói của mọi người xung quanh, rằng họ hiểu được vì sao Evan chọn cái chết, 1 kết cục không quá xa lạ đối với những đứa trẻ sinh trưởng trong gia đình tiền sử mắc bệnh tâm lý.
Một trong những câu nói ấn tượng nhất mà Doreen từng được nghe thấy từ Evan là: "Mẹ có biết không, tên lửa thường phải cần rất nhiều nguyên liệu để khởi động và cất cánh. Nhưng khi đạt được độ cao nhất định và ra khỏi không gian, tên lửa phải bỏ lại tất cả thùng đựng nguyên liệu kia để tiếp tục cuộc hành trình của riêng mình". Doreen luôn nghĩ đến lời nói của con trai mỗi khi rơi vào hoàn cảnh khó khăn, rằng khi những điều từng vực dậy cô, từng mang đến cho cô sức mạnh, trở nên tiêu cực, cô phải cố gắng từ bỏ chúng để có thể sống tiếp cuộc đời mình.
Khi được hỏi muốn nhắn gửi điều gì đến các bậc phụ huynh từng rơi vào hoàn cảnh tương tự, Doreen cho biết cô hy vọng mọi người mỗi sáng mai thức dậy đều có thể cảm thấy biết ơn, sống trọn vẹn và đảm bảo luôn có mặt ở bên cạnh những người cần mình.
Người mẹ mất con vì ung thư não
Con gái Agnes là Belle qua đời vì căn bệnh ung thư não quái ác vào năm 18 tuổi. Từ năm 12 tuổi, đứa trẻ này đã thường xuyên bị chứng đau đầu hành hạ nhưng bác sĩ chỉ cho rằng đó là triệu chứng đau nửa đầu thông thường. Mọi chuyện trở nên nghiêm trọng hơn khi Belle ngất xỉu và lên cơn co giật trong nhà tắm vào tháng 1. Sau khi được đưa đến bệnh viện, đứa trẻ chìm sâu vào trạng thái hôn mê và không thể tỉnh lại được nữa trong vòng 2 tháng. Đến tháng 3 năm đó, Belle qua đời.
Khác với vợ chồng Sara, Agnes cho rằng việc con gái qua đời do bệnh tật không phải là lỗi của bất cứ ai. Chẳng ai biết khối u ác tính ấy đến từ đâu và làm thế nào để ngăn chặn nó. Dù nghe được những lời bàn tán không hay về sự ra đi của con gái nhưng Agnes quyết định bỏ ngoài tai vì cô chẳng tin chúng.
Dù con gái không còn ở bên cạnh nhưng những gì Agnes có thể làm là sống vui vẻ với kỷ niệm. Gia đình họ đã từng trải qua khoảng thời gian hạnh phúc khi đi du lịch đến Mexico, dạo chơi trên bãi biển và Belle đã chụp rất nhiều bức ảnh hoàng hôn. Nhìn thấy đứa trẻ của mình hạnh phúc, Agnes tất nhiên cũng cảm thấy hạnh phúc.
Agnes ví sự ra đi của con gái giống như cuộc phẫu thuật chữa chứng đục thủy tinh thể. Nó giúp cô nhận ra nhiều điều trong cuộc sống và nhìn đời với một lăng kính khác. Mỗi khi nhớ đến con gái, Agnes không chỉ nghĩ đến cái kết buồn của đứa trẻ mà thay vào đó là những kỷ niệm đẹp mà họ có với nhau, tình yêu cô nhận được từ đứa trẻ. Agnes cảm thấy việc được chọn là mẹ của con gái mình là một phước lành, một đặc ân mà cô nhận được từ Chúa. Nhờ đó mà Agnes có thể bước cùng với con gái đoạn đường ngắn ngủi, đi qua khoảng thời gian đen tối dù nó dẫn đến kết thúc không ai mong muốn. Chính vì vậy nên Agnes luôn tự hào mình có 6 người con, dù 1 trong số đó hiện đã không còn ở bên cạnh cô.
(Nguồn: Youtube)