Con gái tôi chào đời thừa 1 ngón tay, chồng liền trợn mắt đay nghiến nhưng mẹ chồng lại gật gù khen được
Vừa nghe mẹ chồng nói xong, chồng tôi rối rít xin lỗi...
Tôi với chồng cưới nhau gần 3 năm, hai đứa tính đẻ luôn nên chẳng kế hoạch. Nhưng đúng là nói trước bước chẳng qua, tôi thả mãi vẫn chẳng dính bầu tới 1 lần. Hai vợ chồng sốt ruột lắm mà đi khám viện lớn viện bé đều chung 1 kết quả: cả hai hoàn toàn bình thường.
Đúng là kết quả đó làm tôi vừa mừng vừa sợ bởi cả hai vợ chồng đều ổn thì tại sao lại mãi không có em bé. Nhất là chồng tôi lại là con 1 nên tôi càng lo.
Cũng may mẹ chồng tâm lý, dù bà mong ngóng cháu lắm song lúc nào cũng nhẹ nhàng, động viên con dâu rằng con cái nhiều khi còn là cái duyên cái số, cứ để tư tưởng cho thật thoải mái, khi nào ông trời cho ắt được.
May mắn đầu năm vừa rồi tôi mang bầu, cả nhà chồng mừng rỡ. Nhất là mẹ chồng, từ khi tôi thông báo có tin vui, bà nghỉ luôn chạy chợ để ở nhà chăm con dâu.
Thái độ của chồng làm tôi vừa thương con vừa tủi thân. (Ảnh minh họa)
Ngày 3 món bà đổi bữa nấu cho tôi ăn, nào chim quay, gà tần, trứng gà, trứng ngỗng bà lùng khắp nơi về làm. Cả chồng tôi cũng vậy, cứ ai mách đâu có thuốc an thai là anh cắt về sắc cho tôi uống.
Gần đến ngày vợ sinh, chồng tôi xin nghỉ làm 1 tuần để trực vợ đẻ. Hôm tôi chuyển dạ, cả nhà cuống quýt kéo nhau vào viện ngồi kín cả hành lang. Sau gần 3 tiếng vật lộn, cuối cùng con tôi cũng cất tiếng khóc chào đời.
Khoảnh khắc ấy thật sự làm tôi hạnh phúc trào nước mắt. Có điều bác sỹ nói con bé bị thừa 1 ngón tay làm tôi thần người. Ngay lập tức tôi bật đầu dậy nhìn con.
Tôi còn chưa kịp nói gì thì chồng đã chạy lại túm lấy tay con, mặt đỏ tía tai trách móc, tra khảo tôi vì sao con lại bị thế. Anh nói nhà anh không ai thừa ngón, làm gì có chuyện con anh lại bị. Thậm chí anh còn hỏi tôi, con bé là con ai?
Cứ thế này tôi giận chồng rồi chán ghét anh thì gia đình tan nát mất. (Ảnh minh họa)
Thái độ của chồng làm tôi vừa thương con vừa tủi thân, chỉ muốn vùng vậy ôm lấy con gái vào lòng mà khóc. Song kiệt sức, tôi chỉ nhổm người dậy được chút lại ngã gục xuống giường. Vừa hay khi đó, mẹ chồng chạy vào ôm lấy con gái tôi từ trên tay anh. "Đúng rồi, thế này mới là giống nhà nội."
Bà cầm tay con tôi ngắm nghía, cười tươi kể rằng bố chồng tôi ngày trước cũng thừa 1 ngón tay, chẳng qua ông ấy đi cắt ngay từ hồi còn nhỏ nên rất ít người biết. Con gái tôi giống ông nội, thừa ngón là đúng rồi.
Nghe bà nói mà tôi thở phào nhẹ nhõm. Chồng tôi lúc ấy mới bế con đặt lại cạnh người vợ mà xin lỗi rối rít. Song tôi giận anh lắm, tôi vừa sinh xong, anh không an ủi được chút nào đã vội đay nghiến vì nghĩ không phải con mình. Đến nay đã 1 tuần sau sinh rồi mà tôi không làm sao nguôi được cơn uất ức này, phải làm gì hả mọi người? Cứ thế này tôi giận chồng rồi chán ghét anh thì gia đình tan nát mất.