Vợ chồng tôi kết hôn được 5 năm và có 1 bé trai. Mọi việc thay đổi khi tôi phát hiện chồng ngoại tình và công việc của anh gặp nạn lớn. Tôi quá thất vọng khi chờ chồng hằng đêm để hỏi han về công việc nhưng anh vẫn đi với người kia.
Cô ta đã có chồng con, rất dẻo miệng. Tôi quá ngu ngốc khi tin anh nói đã chấm dứt với cô nhân tình kia để còn lo công việc. Nhưng tôi tìm hiểu thì biết anh vẫn liên lạc với cô ta.
Trong thời gian này, tôi chỉ ngủ được 3-4 tiếng mỗi ngày, sức khỏe và tinh thần sa sút. Tôi không làm ầm lên vì sẽ ảnh hưởng không nhỏ tới anh trong giai đoạn này, song anh không hề biết và hiểu tôi đã phải nhịn nhục và chịu đựng như thế nào.
Sau 1,5 tháng, do quá mệt mỏi nên tôi đã nói chuyện với chồng cô ta. Không ngờ cô ta quay ra đóng vai kẻ bị hại rất đạt. Cô ta nói tất cả do chồng tôi thích cô ta chứ cô ta không có ý gì. Cô ta nói tôi làm cô ta bị chồng chửi mắng thậm tệ nhưng thực chất khi tôi gọi nói chuyện với cô ta, cô ta không hề nghe.
Cô ta trơ trẽn đến độ ban ngày không đi làm mà đi chơi với chồng tôi, đến đêm thì nhắn tin mất tiếng liền. Khi chồng tôi về nhà, cô ta còn nhắn hỏi: "Sao anh về với vợ, bỏ em lại không quan tâm"… Cô ta sống giả tạo, 2 mặt đến mức đó đấy.
Trước mặt chồng cô ta thì cô ta đổ hết lỗi cho chồng tôi, sau lưng thì nhắn tin trêu ngươi, thách thức tôi, thậm chí còn lấy những thứ chồng tôi làm cho cô ta ra để khoe.
Trong thời gian này tôi biết mình có bầu bé thứ 2. Tôi đã cố gắng bỏ qua, không suy nghĩ gì nữa để tốt cho con. Chồng tôi cũng nói đã chấm dứt với cô ta nên tôi xóa số, chặn số của cô ta trên điện thoại của tôi và chồng nhưng vẫn bị cô ta làm phiền. Không hiểu sao cô ta không chịu nghe điện thoại của tôi nhưng lại toàn nhắn tin vào tối muộn. Cô ta nói nhà cô ta không yên thì nhà tôi cũng đừng mong yên ổn. Thật nực cười, cô ta phá nhà người khác mà lại muốn nhà mình yên ổn?
Đau đớn hơn là tôi không giữ được con. Vì cơ thể và tinh thần suy yếu nên con bị thai lưu. Có người bảo tôi phải đánh cho cô ta một trận để cô ta biết sợ, nhưng tôi nghĩ đánh thì được cái gì? Rồi lại dây dưa lằng nhằng thêm, cái chính là ở chồng mình thôi. Tôi tin sau khi mất con, anh sẽ tự hiểu và thay đổi.
Nhưng cô ả kia vẫn thỉnh thoảng lại ngoi lên. Cô ta gửi ảnh chồng tôi cho bạn của anh, cố tình tạo ra nhiều tình huống để tôi nghĩ chồng tôi vẫn có tình cảm với cô ta và hai người còn chưa chấm dứt.
Hiện tại tôi đã bình tĩnh trở lại nhưng vẫn chưa thể quên nỗi đau này, cũng chưa thể hoàn toàn tha chứ cho chồng. Mỗi khi nhìn con trai đầu, tôi không biết đến bao giờ mới nguôi ngoai được nỗi buồn này, đến bao giờ tôi mới được an yên khi hàng ngày vẫn cứ phải kiểm tra xem chồng ở đâu, làm gì, với ai?
Biết rằng phải tự thay đổi để bản thân thấy thoải mái hơn nhưng sao khó quá!
(Xin giấu tên)