Từ ngày còn yêu Tùng, Ngọc đã biết mẹ chồng tương lai là người khá khó chiều. Bà không phải là người quá khó tính, thậm chí trong nhiều việc còn rất tâm lý nhưng thỉnh thoảng, mẹ Tùng lại nổi đóa vì những chuyện không đâu. Đặc biệt là bà có tính xấu hay giận cá chém thớt. Cứ đi đâu về mà gặp chuyện không vui thì về nhà con cháu lại phải lãnh đủ.

Biết tính mẹ chồng nhưng đã về làm dâu hơn 2 năm nay, Ngọc vẫn chưa thích nghi được. Thực sự cô cảm thấy rất căng thẳng và khổ sở vì một bà mẹ chồng như vậy. Chưa kể khi sống cùng nhau dưới một mái nhà, khó mà không phát sinh mâu thuẫn. Thế nhưng, thay vì ngồi lại với nhau để đối thoại, tháo gỡ khúc mắc thì mẹ chồng Ngọc lại chọn cách mỉa mai, xỉa xói con dâu. Dần dần, mẹ chồng nàng dâu xích mích như cơm bữa, nhìn thấy nhau đã cảm thấy khó chịu.

Nhiều lần Ngọc cũng bàn với Tùng chuyện ra ở riêng, tránh cho mối quan hệ giữa cô và mẹ chồng ngày càng xấu hơn nhưng Tùng bảo, lương hai vợ chồng ba cọc ba đồng, ra ngoài tốn kém hơn bao nhiêu lần, con lại còn bé. "Thôi thì người một nhà với nhau, mẹ không nhịn thì em chịu nhịn mẹ đi một tí cho vui vẻ. Chúng mình cũng được lợi. Sau này có điều kiện thì ra ở riêng" - Tùng thủ thỉ nịnh vợ.

Động tí mẹ chồng lại dọa đuổi ra ngoài thuê nhà mà ở, nàng dâu đáp một lời khiến bà lặng ngắt - Ảnh 1.

Bình thường thì không sao nhưng hễ cứ có chuyện gì là mẹ chồng lại lên tiếng đuổi con trai, con dâu: "Chúng mày dọn ra ngoài thuê nhà mà ở" (Ảnh minh họa).

Nghe chồng nói, Ngọc cũng xuôi tai. Cô cũng chịu nhịn vì tương lai của con cái. Ấy thế nhưng, cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, "bắp thóp" được con dâu, con trai nên mẹ chồng cô lại càng được đà lấn tới. Bà nghĩ rằng hai vợ chồng con trai và cháu đang phải sống phụ thuộc vào mình nên lại càng ra sức hoạnh họe con dâu đủ đường. Cứ hễ có chuyện gì thì câu đầu tiên mà bà nói là: "Chúng mày chuyển ra ngoài thuê nhà mà ở, đừng ăn vạ ở nhà tao nữa, đi đi cho tao rảnh nợ".

Đặt vào vị trí của một nàng dâu, bị mẹ chồng nói như vậy có tổn thương không? Nhưng Ngọc vẫn chịu đựng mãi đấy. Đến tận khi mọi thứ vượt quá giới hạn cho phép, cô mới vùng lên để giữ lại chút danh dự cho mình.

Trong một lần lời qua tiếng lại, mẹ chồng Ngọc lại lên tiếng đuổi con, đuổi cháu. Ngọc đối mặt với mẹ chồng, mạnh dạn lên tiếng đáp trả: "Mẹ đuổi thì chúng con đi. Ở nhà thuê với con thì có gì khó đâu, con ở trọ từ thời sinh viên đến khi lấy chồng là 6, 7 năm rồi, mọi thứ cũng bình thường. Có chăng chỉ con trai và cháu mẹ chưa quen thì thấy khổ thôi ạ."

Thấy Ngọc phản ứng như vậy, mẹ chồng cô lặng ngắt, không nói thêm được câu gì. Phần bất ngờ vì đây là lần đầu tiên Ngọc dám lên tiếng nói lên suy nghĩ của mình, phần vì Ngọc nói không hề sai. Cũng kể từ sau ngày hôm đó, mẹ chồng Ngọc dù có bực bội đến mấy cũng không bao giờ lên tiếng đuổi con cháu ra ngoài nữa.