Lâu nay tôi luôn tự hào "chuyện ấy" của vợ chồng mình rất hoà hợp. Tôi là người phụ nữ có cá tính mạnh mẽ và nồng nhiệt trên giường nên lấy được anh tôi rất hạnh phúc. Anh không chỉ đáp ứng đủ mà còn biết làm những điều ngoài mong đợi của tôi. Lấy chồng gần 1 năm, tôi trẻ trung tràn trề nhựa sống hơn thời con gái.

Tôi không hay biết sự thật rằng để có được năng lực đàn ông, chồng tôi đã phải dùng rất nhiều loại “thần dược” khác nhau. Nếu anh 50, 60 tuổi thì đó là điều bình thường. Nhưng anh mới chỉ ngoài 30, độ tuổi sung sức nhất, vậy nhưng anh lại đang diễn kịch giường chiếu cho tôi xem. 

Tôi phát hiện ra điều này cũng rất tình cờ. Chiều hôm đó anh đang đi tập thể dục, bỏ điện thoại ở nhà. Thấy trong điện thoại của anh có báo tin nhắn của một số điện thoại được anh lưu bằng ký tự lạ, tôi tò mò mở ra đọc. Bên trong là dòng tin “Báo cáo anh, hàng đã về. Khi nào anh rảnh qua chỗ em lấy nhé!”. Sẵn máu ghen tuông trong người, tôi nghi ngờ anh gái gú, câu này là ám hiệu của một “tú bà, tú ông” nào đó. Vì thế, tôi nhắn tin lại “Hàng loại nào? Trông có ngon không?”. Ngay lập tức có câu trả lời: “Hàng cao cấp hơn lần trước, đảm bảo làm chị nhà lên mây”. 

Tin nhắn này khiến tôi mù mờ, không hiểu rốt cuộc “hàng” mà người này nói là gì. Ngay khi tôi chưa kịp nhắn tin hỏi lại, thì đã nhận được 2 tấm ảnh chụp cận cảnh một lọ thuốc viết chi chít chữ nước ngoài trên nhãn và những viên thuốc hình con nhộng màu đen to bằng ngón tay út. Đến lúc này tôi mới hoảng hồn vỡ lẽ ra bãn lĩnh của chồng là nhờ vào “thần dược”.

bất lực

Hồi yêu nhau, tôi đã từng làm "chuyện ấy" với anh vài ngày liên tiếp để kiểm tra anh đồng thời điều chỉnh mức độ hòa hợp giữa hai người. (Ảnh minh họa)

Cảm giác lúc đó của tôi là thất vọng. Tôi thấy mình bị lừa, bị hố nặng. Thật tình thì tôi rất coi trọng việc sinh hoạt giường chiếu vợ chồng. Vì đối với tôi, hạnh phúc thật sự là phải hòa hợp từ tính cách cho tới tình dục. 

Hồi yêu nhau, tôi đã từng thử thách anh để kiểm tra mức độ hòa hợp giữa hai người. Và bởi vì tôi thấy kho còn ai có thể hòa hợp với mình đến thế nên chúng tôi lập tức kết hôn. Nhưng giờ anh làm tôi bẽ mặt với chính mình. Sau giây phút hoảng hồn đó, tôi vội vã xóa hết mấy tin nhắn trò chuyện và nhật ký điện thoại, chỉ để lại dòng tin nhắn ban đầu báo hàng về. 

Tôi không nói gì với anh là mình đã biết sự thật. Tôi chẳng mong anh thú nhận, chỉ cố chờ xem anh có thể lừa dối đến bao giờ. 

Chiều hôm sau, chồng về có vẻ vui hơi mọi ngày. Tôi theo dõi thì thấy anh cẩn thận bỏ mấy viên thuốc "thần dược" của mình vào lọ thuốc chống dị ứng mà anh hay mang bên mình. Chính vì vậy mà ngay cả khi anh cầm lọ thuốc chống dị ứng ra và uống trước mặt tôi, tôi cũng không chút nghi ngờ. Tôi chỉ biết là cơ địa anh dễ bị dị ứng và anh cần phải uống thuốc đấy thôi.

Ban đêm khi chồng ngủ say, tôi lôi lọ thuốc đó ra và nghiên cứu kỹ những viên thuốc đó. Sáng hôm sau, tôi ra quầy thuốc chọn mấy viên vitamin có hình dáng màu sắc giống thuốc của anh rồi mang về tráo.

Tối đến, lúc ăn cơm tôi ra tín hiệu cho anh. Như mọi khi anh hí hửng gật đầu. Sau đó tôi âm thầm theo dõi thì thấy anh về phòng uống "thần dược". Tôi biết thường thì những thuốc này phải uống từ 1-2 tiếng sau mới có tác dụng.

bất lực

Từ giây phút đó tôi biết đây mới là con người thật của anh. (Ảnh minh họa)

Tôi kiên nhẫn nằm trong phòng đợi, một tiếng sau thì thấy anh bối rối đi vào nói với tôi là sếp mới email giải quyết công việc gấp, anh làm xong sẽ vào ngủ. Tôi ngoan ngoan gật đầu. Anh lặng lẽ vào phòng làm việc của mình và lấy thuốc ra uống viên thứ 2. Trông thấy cảnh đó tôi vừa thương vừa giận. Thương vì tôi biết anh đang cuống lên vì lo lắng do chưa thấy thuốc có tác dụng. Giận vì anh bất lực mà lừa dối tôi suốt 1 năm nay.

Tôi thấy anh gọi điện thoại cho ai đó nhưng nghe nội dung tôi biết là gọi cho bên người bán thuốc cho anh. Anh mắng họ và tố họ bán thuốc giả cho anh. Tôi đi vào ôm lấy anh từ phía sau vờ nũng nịu bắt anh bế lên giường. Anh lúng túng như gà mắc tóc, mồ hôi ra đầm đìa. Sau đó anh cười miễn cưỡng nhưng cương quyết đẩy tôi ra. Tôi cứ cố ôm, anh lại cố đẩy, cuối cùng anh đẩy mạnh khiến tôi ngã ra sàn nhà.

Từ giây phút đó tôi mới biết anh chưa bao giờ tự tin mà chia sẻ những rắc rối trong chuyện chăn gối với vợ. 

Tôi vẫn ngồi bệt dưới sàn nhà nhưng không khóc. Tôi thấy anh vơ lấy lọ thuốc trên bàn và định dốc hết vào miệng. Tôi buột miệng: “Là vitamin đấy, anh uống bao nhiêu cũng thế thôi”. Đến lúc đó anh mới vỡ lẽ ra là tôi đã hay biết chuyện và cố tình chơi khăm anh bằng cách này. Tôi không nhìn lên anh nhưng tôi đoán anh đã khóc. Lúc anh bỏ đi và nói: “Em quá đáng lắm” tôi nghe giọng anh nghèn nghẹn.

Từ đó đến nay đã một tuần, chúng tôi cố không giáp mặt nhau và không nói lời nào. Sáng nay thì thấy trên bàn anh đã thảo sẵn đơn ly hôn và đã ký. Mặc dù tôi biết anh làm thế vì lòng tự trọng nhưng cũng thấy hụt hẫng.

Tôi không biết phải làm gì. có nên ly hôn không vì thực tế cuộc sống vợ chồng hạnh phúc đâu chỉ là tình cảm là đủ?