Ngày 26/7, TAND tỉnh Vĩnh Long đã xét xử phúc thẩm đối với bị cáo Nguyễn Phan Phi Long II (30 tuổi, ngụ TP Vĩnh Long) về tội cố ý gây thương tích theo yêu cầu kháng cáo từ phía gia đình bị hại.
Theo hồ sơ vụ việc, Nguyễn Tố Hân (tên thường gọi bé Bầu), sinh ngày 13/5/2014 là con chung của anh Nguyễn Hữu Duyên (31 tuổi, ngụ phường 2, TP. Vĩnh Long, tỉnh Vĩnh Long) và chị Tố Anh nhưng cả 2 không đăng kí kết hôn. Từ năm 2015 Duyên và Tố Anh chia tay, bé Hân được mẹ trực tiếp nuôi dưỡng ở thành phố Cà Mau.
Vào đầu tháng 5/2018, Duyên đón bé Hân về Vĩnh Long chăm sóc và tổ chức sinh nhật. Tuy nhiên do bận việc và thường xuyên vắng nhà nên ngày 12/5/2018 Duyên đem bé Hân gửi cho vợ chồng bị cáo Long II chăm sóc giùm vì Long II và Duyên là bạn bè thân thiết.
Thời gian nhận bé Hân về chăm sóc vợ chồng Long II thường để bé Hân ở nhà một mình. Thức ăn nước uống mua để sẵn cho Hân tự ăn; vệ sinh, tắm giặt bé phải tự làm hàng ngày.
Sáng 16/6/2018, Long II mua sẵn thức ăn cho bé Hân là bánh bao rồi đi uống cà phê với bạn. Sau khi bé Hân thức dậy không chịu ăn bánh bao mà đòi ăn cơm sườn và đã khóc rất lâu khiến vợ Long II không ngủ được nên điện thoại kêu bị cáo về.
Về đến nhà bị cáo thấy Hân đứng trong phòng ngủ giữa cột và vách tường rồi hỏi sao Hân không chịu ăn. Bị cáo cho rằng bé Hân hỗn, dám chửi lại mình nên tức giận nắm lấy cổ tay bé Hân kéo ra rồi đánh vào vùng miệng của nạn nhân. Lúc này Hân vùng vẫy tuột khỏi tay bị cáo té đập đầu vào tường, rồi ngã về bên trái, đầu tiếp tục đập trên nền gạch trong phòng.
Sau đó, Long II đứng lên kêu Hân đi rửa mặt. Tuy nhiên chỉ đi được vài bước đến cửa phòng thì bé la lên rồi té quỵ xuống. Bị cáo đến đỡ Hân lên thì phát hiện chảy máu do rách môi, mặt tím tái, mắt đứng tròng nên đã cùng vợ đưa vào bệnh viện Đa khoa tỉnh Vĩnh Long cấp cứu nhưng bé gái này đã tử vong sau đó. Quá trình điều tra bị cáo Long II thừa nhận toàn bộ hành vi của mình.
TAND tỉnh Vĩnh Long - Ảnh: Kim Hà.
Trong phiên tòa phúc thẩm HĐXX nhận định, theo kết luận giám định pháp y, nguyên nhân chính dẫn đến bé Hân tử vong là chấn thương sọ não do vật tày tác động lực mạnh, gây xuất huyết, máu tụ, ức chế hô hấp dẫn đến tử vong. Ngoài ra, bị hại còn có bệnh viêm phế quản phổi, nếu không điều trị kịp thời cũng sẽ tử vong.
Long II cho rằng mình không có ý định cướp đoạt sinh mạng của bị hại bởi bản thân rất thương cháu bé, đồng thời giữa bị cáo và gia đình bị hại không có mâu thuẫn. Theo bị cáo, tất cả vụ việc chỉ do sự nóng giận tức thời của Long II gây nên.
Theo lời nhận tội của bị cáo, lời trình bày của đại diện bị hại, vết thương do chấn thương sọ não của Hân đã đủ cấu thành tội Cố ý gây thương tích. Vị luật sư đề nghị xem xét bị cáo phạm tội Giết người là không có căn cứ.
Xét kháng cáo của đại diện bị hại đề nghị làm rõ thương tích trên cơ thể của bị hại. Nhận thấy trong quá trình điều tra xác định, trong thời gian chăm sóc bé Hân chỉ có bị cáo và chị Trương Thúy Vy (vợ bị cáo), ngoài ra không có ai chứng kiến sự việc xảy ra. Những vết thương trên người cháu bé, có những vết cũ do Long II đánh bằng đũa bếp và những vết khác theo lời khai của bị cáo và vợ là do Hân nghịch ngợm tự gây ra. Bên cạnh đó, còn có các vết bầm tím, xây xát không thể xác định được vết thương nào do bị cáo gây ra và không thể khẳng định tổn thương cơ thể là bao nhiêu.
Ngoài ra, trong vụ án, cơ quan điều tra cũng đã xem xét nhưng không chứng minh được có đồng phạm khác.
Từ những nhận định trên xét thấy, tuy bị cáo nhận chăm sóc cháu Hân nhưng đã không chăm sóc chu đáo mà có dấu hiệu ngược đãi, hành hạ nạn nhân. Mức hình phạt 10 năm tù mà cấp sơ thẩm đã tuyên là chưa phù hợp với tính chất mức độ nguy hiểm của hành vi phạm tội do bị cáo gây ra. Do đó, tòa chấp nhận yêu cầu kháng cáo của đại diện bị hại, sửa một phần bản án sơ thẩm, xử phạt bị cáo Long II mức án 12 năm tù về tội Cố ý gây thương tích.