Tôi đã làm trong công ty này được hơn một năm nay, những người đồng nghiệp hầu như vui vẻ thân thiện. Riêng chỉ có một người tên Thành, lớn tuổi và làm lâu năm nhất thì luôn tỏ ra hách dịch.

Những ai cứng tướng thì anh Thành không dám bắt nạt, còn ai mà hiền lành hay mới vào làm thì bị anh ấy sai vặt cả ngày. Tôi nhớ những ngày mới vào công ty làm việc, anh Thành bảo gì là làm đó, dù sai cũng phải nghe răm rắp không dám cãi. Đến khi biết anh ấy chỉ là một nhân viên bình thường như bao người đồng nghiệp khác thì tôi cân nhắc những việc anh ta sai bảo, những việc nào nên làm hay không nên làm. 

Chẳng hạn anh Thành sai tôi đi mua cà phê, rót nước hay gửi đồ giúp là tôi khéo léo từ chối, bởi anh chẳng có quyền hành gì mà sai tôi. Còn những việc phục vụ cho công ty mà anh ấy nhờ thì tôi làm nhiệt tình.

Chính vì thái độ thẳng thắn rõ ràng của tôi làm anh ấy luôn có ánh mắt khó chịu. Nhưng tôi thấy mình không làm sai điều gì nên chẳng sợ ai.

Hai tháng nay, công ty tôi có chức trưởng phòng để trống, chưa có ai xứng đáng ngồi vào. Tôi để ý thấy một tháng nay anh Thành rất nhiệt tình làm việc, luôn là người về cuối cùng trong công ty.

Một chị đồng nghiệp nói là anh Thành đang muốn làm việc nhiều để lấy lòng sếp. Chị bảo anh ấy chỉ được cái khéo nịnh sếp, chứ chẳng có tài cán gì. Người ấy mà lên làm sếp thì chỉ kéo công ty đi xuống.

Thứ 3 vừa rồi, lúc tôi đang làm việc, bất ngờ anh Thành đến đưa cho tập tài liệu nói là giám đốc cần gấp, tôi phải tóm tắt lại trong vòng hai trang giấy để sếp báo cáo với cổ đông vào buổi chiều. Nhìn tập tài liệu rất dày, chỉ đọc thôi đã mất nửa ngày, thế này sao mà hoàn thành được.

Biết không thể hoàn thành được, tôi đã đến gặp trực tiếp sếp để hỏi về nội dung buổi chiều cần báo cáo với cổ đông là gì để tôi viết báo cáo. Sếp nói là việc đó đã giao cho anh Thành làm từ tuần trước, không phải nhiệm vụ của tôi nên đừng quan tâm.

Tôi kể lại chuyện anh Thành đưa cho tôi và bắt tôi làm báo cáo. Sau đó sếp gọi anh Thành đến nói chuyện. Sếp bảo nếu anh ấy làm tốt việc đó thì sẽ được thăng chức. Nhưng anh Thành đã đánh mất cơ hội và sếp bảo tôi cố gắng hoàn tất báo cáo trong một ngày, sáng sớm hôm sau đưa sớm cho sếp.

Tối đó tôi đã làm việc cả đêm để có được số liệu chuẩn nhất. Sau buổi họp với khách hàng, sếp rất hài lòng và nói sẽ thăng chức trưởng phòng cho tôi vào tuần sau.

Tôi thấy mình trẻ nhất phòng, kinh nghiệm còn thiếu nên không dám nhận nhưng sếp vẫn bắt tôi phải làm. Tôi không biết mình có đảm đương được không, lại càng không biết sau này phải đối mặt với anh Thành thế nào? Tôi có nên xin sếp cho mình thêm một thời gian nữa để lấy kinh nghiệm không?