Một buổi sáng tháng 5 năm 1977, cô gái 20 tuổi, Colleen Stan quyết định đi nhờ xe một quãng đường dài từ Eugene, Oregon đến Northern California để mừng sinh nhật cô bạn thân. Suốt ngày hôm ấy, Colleen đã vẫy rất nhiều chiếc xe băng ngang trên đường, mỗi người cho cô quá giang một đoạn. Từ từ cô gái cũng đã tiến gần hơn đến địa điểm dự định. Đó cũng là lúc cô gặp được xe của gia đình đôi vợ chồng trẻ Cameron Hooker, 23 tuổi và Janice, 19 tuổi.
Tưởng rằng gặp người tốt cho đi nhờ xe, cô gái trẻ không ngờ rơi vào tay kẻ biến thái.
Chuyến quá giang định mệnh
Việc đi lại bằng cách quá giang xe là khá phổ biến ở những năm 70, tuy nhiên cách đi nhờ này cũng tiềm ẩn nhiều nguy cơ, đặc biệt là những cô gái trẻ, phụ nữ không có khả năng chống trả bởi họ rất có thể sẽ rơi vào tầm ngắm của những kẻ xấu xa. Biết được điều này, Colleen đã cẩn trọng quan sát những người đề nghị cho cô đi nhờ xe, nhìn kỹ gương mặt họ để xem có đáng tin hay không mới đồng ý lên xe.
Vợ chồng Cameron và Janice.
Khi gặp vợ chồng Hooker, Colleen không khỏi vui mừng vì họ đều là những người khá vui vẻ và thân thiện. Hơn nữa, cặp đôi còn đi cùng cô con gái 8 tháng tuổi nên chẳng có lý do gì mà Colleen có thể nghi ngại lòng tốt của họ được. Cô gái trẻ yên tâm bước lên xe, trong lòng vui phơi phới vì sắp hoàn thành chuyến đi một cách thuận lợi. Nhưng cô đã nhầm.
30 phút sau, chiếc xe của gia đình Hooker bỗng dừng lại ở một khu vực hẻo lánh. Tên Cameron dùng một con dao nhọn dí vào cổ họng uy hiếp và trói chặt tay chân Colleen lại. Hắn bắt cô đội lên đầu một chiếc hộp gỗ cách âm nặng đến hơn 9 ký. Hoảng loạn và sợ hãi, Colleen chỉ biết răm rắp làm theo lời của gã bệnh hoạn. Rồi hắn đẩy cô lên xe và tiếp tục chạy. Trong bóng tối bao trùm với lượng không khí ít ỏi đến gần như không thở được, Colleen đếm từng giây từng phút, trông chờ điều tệ hại nhất xảy đến. Cô chỉ không ngờ rằng số phận mình không kết thúc bằng cái chết mà lại biến thành 7 năm dằng dặc bị đày đọa, hãm hiếp, sống không bằng chết.
Gã đàn ông với sở thích tình dục bệnh hoạn
Cameron là một thợ mộc lành nghề. Gia đình hắn chuyển đến sống tại thị trấn Red Bluff, California được hơn một năm và trong mắt hàng xóm, vợ chồng Hooker là những người khá ít nói và không thích giao tiếp với bất kỳ ai xung quanh.
Chiếc hộp gỗ do tên Cameron đặc biệt chế tạo để đội vào đầu nạn nhân.
Cameron quen và cưới Janice khi cô chỉ mới 15 tuổi. Sau đám cưới, cô gái trẻ mới ngỡ ngàng nhận ra chân tướng của chồng mình là một kẻ cuồng dâm bệnh hoạn. Hắn không chỉ có sở thích tình dục mạnh bạo, hắn còn bắt vợ mình chiều chuộng theo đủ mọi yêu cầu quái đản mà hắn đưa ra. Ham muốn tình dục lệch lạc của tên Cameron ngày càng trở nên không thể kiểm soát và vì vậy, hắn và Janice đã ký kết một bản thỏa thuận rằng Cameron có quyền bắt những cô gái khác thế chỗ Janice phục vụ nhu cầu tình dục của hắn nhưng với điều kiện là sẽ không được quan hệ trực tiếp với những nô lệ đó. Cô vợ trẻ người non dạ vì yêu mù quáng nên nhất mực chiều ý chồng không dám trái, dù đó có là những đề nghị biến thái và vô nhân tính.
Chuỗi ngày khổ nhục sống trong quan tài gỗ
Sau khi đưa Colleen về nhà, Cameron bắt nhốt cô trong một căn hầm tối và ẩm thấp. Ngay trong đêm đầu tiên bị giam giữ, Colleen đã bị treo lên cao và đánh một trận thừa sống thiếu chết. Nạn nhân càng kêu la, tên biến thái càng hăng máu vút roi ngày càng mạnh bạo hơn. Kết thúc trận đòn, gã cuồng dâm lôi vợ xuống hầm và quan hệ tình dục ngay dưới chân cơ thể rướm máu của Colleen. Đêm hôm ấy, Colleen bị trói chặt và bỏ vào một chiếc rương chỉ đủ chỗ cho cô ngồi co người lại. Đó là một đêm dài nhất trong cuộc đời Colleen. Nhưng mọi thứ chỉ là màn khởi đầu cho những điều tệ hại hơn.
Nhiều năm trời Colleen phải sống trong chiếc quan tài gỗ đặt bên dưới giường của vợ chồng tên bắt cóc.
Thời gian sau đó, cặp đôi Hooker chuyển đến một căn nhà di động. Không còn chỗ để nhốt tù nhân, tên Cameron nảy ra một sáng kiến là đóng một chiếc hộp gỗ với kích thước như một cỗ quan tài với một vài lỗ thông hơi. Chiếc hộp này được giấu ngay bên dưới giường ngủ của hai vợ chồng hắn và Colleen bị nhốt bên trong đó khoảng 23 tiếng mỗi ngày. Thời gian ngắn ngủi được thả ra, Colleen bị bắt phục dịch cho nhà Hooker, bị treo lên đánh đập dã man hoặc bị tên biến thái dùng đủ mọi vật dụng kì quái để xâm hại cô, thỏa mãn nhục dục cho bản thân.
Hợp đồng nô lệ và tổ chức The Company
Sau gần một năm bị giam cầm và bạo hành dã man, tên Cameron yêu cầu Colleen ký vào một bản hợp đồng nô lệ, đồng ý từ bỏ quyền tự do của mình và trở thành tài sản riêng của hắn. Nhiều tháng ròng nếm trải đủ mọi nhục hình kinh hoàng, Colleen biết rằng mình nếu làm trái ý hắn thì chắc chắn cô còn nhận về hình phạt khủng khiếp hơn. Cô đành phải nuốt nước mắt ký vào bản hợp đồng độc ác kia.
Gã biến thái đã dùng đủ mọi dụng cụ quái lạ để hành hạ nạn nhân, thỏa mãn nhục dục của hắn.
Tên Cameron ngày ngày còn gieo vào đầu cô gái trẻ một nỗi sợ hãi vô hình bằng việc dựng lên một tổ chức nô lệ quyền lực mang tên The Company. Hắn nói với Colleen rằng mọi nỗ lực trốn thoát của cô đều vô dụng bởi tổ chức kín đã nắm trong tay hết mọi thông tin và theo dõi mọi bước chân của cô. Colleen thật sự tin rằng cho dù có trốn đến đâu, người của tổ chức kia cũng sẽ tìm được và giết chết cô, không chỉ vậy, bọn chúng còn hăm dọa làm hại tất cả người thân của cô nữa. Colleen được đặt biệt danh là “K” và bắt buộc phải gọi tên Cameron là “chủ nhân”.
Ngoan ngoãn tuân theo yêu cầu của tên Cameron giúp cho Colleen dần dà chiếm được niềm tin nơi hắn. Cô được cho ra ngoài đi dạo, làm việc trước sân nhà, chăm sóc cho con của bọn chúng, sau đó cô còn được đi làm tạp vụ ở một khách sạn gần nhà. Đến năm 1981, Colleen thậm chí được cho phép trở về thăm nhà, tuy vậy thời điểm đó cô đã bị khuất phục sau nhiều năm sống dưới sự hành hạ và cũng sợ hãi vì tổ chức The Company nên cô không hé răng một lời nào với gia đình về những điều kinh khủng đã xảy ra.
Bức ảnh tình cảm của Colleen và Cameron khiến nhiều người cho rằng cô đã bị hội chứng Stockholm khi nảy sinh tình cảm với kẻ bắt cóc mình.
Về phía gia đình Colleen khi thấy con gái trở về họ vui mừng khôn xiết. Nhìn gương mặt tiều tụy và cách ăn mặc của con, họ lại nghĩ rằng cô đã đi theo một giáo phái nào đó nên mới bất ngờ mất tích như thế. Thương con nhưng gia đình Colleen lại không dám làm lớn chuyện vì sợ cô sẽ không bao giờ quay về nhà nữa. Sang ngày hôm sau, Cameron quay lại đón Colleen, hắn giới thiệu là bạn trai của cô. Cả hai còn chụp chung với nhau bức hình vô cùng tình cảm, hệt như một cặp đôi đang yêu thật sự. Sau cuộc hội ngộ nhanh chóng với gia đình, Colleen lại quay trở về với cuộc sống trong chiếc hòm gỗ tối tăm và những màn bạo hành dã man như bao năm qua.
Sự giải thoát bất ngờ
Ban đầu khi bắt cóc Colleen, vợ chồng Hooker đã thỏa thuận rằng hắn có thể làm mọi thứ nhưng không được quan hệ tình dục với Colleen. Tuy nhiên sau này tên Cameron đã phá luật và biến Colleen trở thành nô lệ tình dục cho hắn bất kể ngày đêm. Điều này khiến cho Janice không vui một chút nào, nhất là khi càng ngày tên Cameron càng yêu chiều, xem Colleen như nhân tình của mình. Cho đến khi tên biến thái với lòng tham vô đáy bày tỏ ý định muốn kiếm thêm nhiều nô lệ nữa, Janice bắt đầu cảm thấy việc làm của hắn là quá kinh tởm và hối hận vô kể vì bao năm qua đã đồng lõa giúp hắn thực hiện tội ác.
Câu chuyện kinh hoàng của Colleen được rất nhiều nhà sản xuất đưa vào phim.
Tháng 8 năm 1984, sau nhiều đêm trằn trọc suy nghĩ, Janice quyết định nhân lúc chồng vắng nhà đã kể cho Colleen nghe toàn bộ sự thật. Cô nói rằng tổ chức The Company hoàn toàn là một lời nói dối do Cameron dựng lên và hứa sẽ giúp cho Colleen trốn thoát.
Sang hôm sau, Janice đến chỗ làm đón Colleen và thả cô tại một một trạm xe buýt để bắt xe về nhà. Trước khi đi, Colleen gọi điện cho Cameron để báo cho hắn biết cô sẽ bỏ đi và tất cả những lời hắn nói là dối trá. Tên Cameron chẳng nói được lời nào chỉ biết bật khóc nức nở.
Vậy là Colleen đã trở về nhà an toàn sau 7 năm bị giam cầm và hành hạ kinh hoàng. Tuy vậy cô lại không tố cáo bất cứ điều gì cho chính quyền vì trước đó Janice đã van xin mong cô cho Cameron một cơ hội sửa đổi.
Tên biến thái Cameron phải lĩnh án 104 năm tù giam.
Tội ác tày trời của Cameron chỉ bị phơi bày 3 tháng sau đó khi chính Janice chủ động thông báo với cảnh sát. Có lẽ sự dằn vặt nội tâm quá lớn, Janice biết mình không thể tiếp tục sống với nỗi dày vò và sự bệnh hoạn ngày càng thái quá của chồng nữa nên cô quyết định tìm cho mình một sự giải thoát đồng thời bắt gã chồng bệnh hoạn phải trả giá trước pháp luật.
Chính Janice cũng là người đã đứng ra làm chứng chống lại Cameron trong phiên tòa xét xử. Tên biến thái nhận bản án 104 năm tù giam với tội danh bắt cóc, xâm hại tình dục. Còn Janice mặc dù đã giúp đỡ chồng bắt cóc và hành hạ Colleen nhưng bồi thẩm đoàn tin rằng chính cô cũng là một nạn nhân bị chồng mình thao túng nên cuối cùng cô không bị kết tội.
Theo dõi lời khai trước tòa của Colleen, nhiều người cho rằng cô đã mắc phải hội chứng Stockholm khi cảm thấy có tình cảm với kẻ đã bắt cóc mình sau khi hắn đối xử tốt hơn với cô.
Colleen không phải là nạn nhân đầu tiên?
Trong bản tố cáo của Janice có nhắc đến một nạn nhân 19 tuổi tên Marie Elizabeth Spannhake đã bị tên Cameron bắt cóc hãm hiếp vào một năm trước khi bắt cóc Colleen. Janice cho hay, nạn nhân này đã bị Cameron giết chết nhưng đáng tiếc cảnh sát không tìm thấy được bất cứ manh mối cũng như thi thể của nạn nhân. Họ không có chứng cứ xác thực để tố cáo Cameron.
Colleen đã hoạt động rất tích cực, giúp đỡ nhiều phụ nữ làm lại cuộc đời sau khi thoát khỏi bạo hành.
Trở về cuộc sống bình thường, Colleen đã phải trải qua rất nhiều năm trị liệu, cố gắng thoát khỏi những ký ức ám ảnh kinh hoàng 7 năm trước đó. Cô lấy một cái tên mới, đi học trở lại, sau đó lấy chồng, sinh con. Giờ đây cô đã trở thành bà của những đứa cháu đáng yêu và sống một cuộc đời yên bình bên những người mình yêu thương. Trải nghiệm của vụ bắt cóc năm xưa cũng giúp cho Colleen trở thành một nhà hoạt động rất tích cực trong các công tác từ thiện, giúp đỡ những nạn nhân bị bạo hành khác vượt qua cơn khủng hoảng để tìm lại ý nghĩa cuộc đời.
(Tổng hợp)