Em là con gái thành phố. Khi yêu anh, em vẫn hay suy nghĩ về việc không môn đăng hộ đối. Nhà anh ở quê, bố mẹ làm nông là chính. Bố em là giảng viên đại học. Mẹ em mất khi em được 15 tuổi.

Khi em dẫn anh về nhà chơi , bố em rất ưng ý. Anh hiền hậu, thật thà pha chút ngô nghê. Đặc biệt quan điểm hôn nhân của anh được bố em đánh giá cao. Với anh không có chuyện bồ bịch, đánh vợ. Nếu đã hết yêu thì chia tay trong hòa bình. Con cái vẫn phải có trách nhiệm đàng hoàng.

Em chỉ về nhà anh chơi đúng một lần rồi cưới. Lần đó em thấy nhà chồng cũng không đến nỗi bẩn lắm dù có hơi bừa bộn.

Mẹ chồng nhiệt tình gọi điện bảo em về quê ở cữ, nhưng nghĩ tới cảnh sống ở đó, em đã thấy rùng mình - Ảnh 1.

Nghĩ tới về nhà chồng ở cữ mà em rùng mình. (Ảnh minh họa)

Nhưng khi về làm dâu em mới phát hoảng. Dù chỉ ở 3 ngày thôi mà em đã sợ phát khiếp. Nhà chồng em không có nhà vệ sinh mà phải đi nhờ hàng xóm hoặc dùng cuốc đi ngoài đồng. Mỗi khi đau bụng em đều cố nhịn tới tối rồi chồng dẫn đi. Có lần em còn giẫm phải một con rắn nhỏ vì không thấy đường. Kỉ niệm đó ám ảnh em tới tận bây giờ. Giờ thì vợ chồng em xây nhà vệ sinh rồi.

Nhà chồng em không có cửa cổng nên nuôi nhiều chó. Mà có phải chó nhỏ ít lông đâu, toàn mấy con to, lông xù. Đi tới đâu trong nhà cũng toàn lông chó. Không chỉ thế, ve chó còn bò lổm ngổm khắp nơi.

Có lần em ngủ trưa thì thấy nhồn nhột dưới lưng. Em đưa tay gãi và hét toáng lên khi thấy một con ve đang bò trên người mình. Đến khi về lại thành phố em mới thoát khỏi cảnh sống chung với ve chó ấy.

Mẹ chồng nhiệt tình gọi điện bảo em về quê ở cữ, nhưng nghĩ tới cảnh sống ở đó, em đã thấy rùng mình - Ảnh 2.

Chắc em ở phố, thuê người giúp việc chứ về quê, em sợ quá rồi. (Ảnh minh họa)

Giờ em đang mang bầu. Mẹ chồng em cứ bảo tụi em về quê ở yên tĩnh mà dưỡng thai. Em cũng về một lần sau cưới nhưng lại thêm một lần hoảng. Nhà vệ sinh xây mới mấy tháng đã ố vàng vì nước nhiễm phèn và ít lau chùi. Nhà tắm chất đống đồ bẩn chưa giặt. Đã thế, chị chồng còn để nguyên một bịch nhựa đựng băng vệ sinh bẩn ngay trong phòng tắm khiến em buồn nôn kinh khủng. Còn chuyện mấy con chó thì chẳng có gì thay đổi cả.

Mẹ chồng em bảo em về đây sinh con để mẹ chăm sóc. Dù gì mẹ em cũng không còn, bố lại là đàn ông. Em nghe cười cười cho qua chuyện. Chắc em ở phố, thuê người giúp việc chứ về quê, em sợ quá rồi. Em chỉ sợ nhà chồng hiểu nhầm rồi cho rằng em kiêu căng lại mệt. Nên lựa lời nói sao cho vừa lòng nhà chồng đây?

Nếu bạn có tâm sự thầm kín muốn được chia sẻ, vui lòng gửi bài viết về địa chỉ: [email protected]. Thư của bạn sẽ được phản hồi trong 24 giờ.