Từ ngày về làm dâu đến nay, gần như năm nào tôi cũng nghe bố mẹ chồng cãi nhau vài lượt vì một chuyện trong quá khứ. Đó là kỉ niệm về mối tình đầu của bố chồng - người phụ nữ khiến mẹ chồng tôi tuyên bố là “căm hận” suốt đời.
Bề ngoài thiên hạ ai cũng nghĩ gia đình chồng tôi hạnh phúc lắm. Họ giàu có nhưng kín tiếng, ít ai biết cuộc sống hàng ngày của họ ra sao. 4 thế hệ cùng sống trong căn biệt thự lớn gần hồ Tây, chưa bao giờ xảy ra điều tiếng gì khiến mọi người xung quanh dòm ngó.
Tuy nhiên bước chân vào làm dâu tôi mới biết sự thật bên trong căn nhà rộng lớn này hoàn toàn không giống vẻ bên ngoài hào nhoáng. Nếu nói về hạnh phúc chân thật thì chỉ có ông bà nội chồng thôi, hơn 90 tuổi rồi mà họ vẫn yêu thương nhau lắm, mỗi ngày ông bà run run ngồi bên nhau ngắm nắng sớm và tâm sự về những chuyện xa xưa. Còn những người khác trong nhà thì ai cũng có bí ẩn riêng, tôi tò mò mà chẳng bao giờ dám tìm hiểu.
Biệt thự có 2 toà nối nhau thì gia đình bác trai chồng sống ở căn bên cạnh. Căn chính là gia đình chồng tôi ở với ông bà. 7 phòng ngủ thì ông bà 1 phòng, vợ chồng tôi 1 phòng, em chồng 1 phòng, 2 của giúp việc, 2 phòng còn lại là của bố mẹ chồng.
Ngày đầu về ở tôi đã rất ngạc nhiên khi thấy họ ngủ riêng. Chồng nói nhỏ với tôi rằng bố mẹ anh sống như vậy đã 20 năm rồi. Giữa 2 người họ có tảng đá vô hình khá lớn, vừa lạnh lẽo lại vừa chứa đựng cả đống mâu thuẫn cảm xúc u ám, tích tụ lại suốt mấy chục năm trời.
Bố mẹ chồng tôi đối xử với nhau như người lạ chung nhà là vì một người phụ nữ đang sống ở tận nước Úc xa xôi. Đấy là mối tình đầu dang dở của bố chồng, họ còn suýt cưới nhau nữa cơ nhưng vì vấn đề gì đó nên chia tay đột ngột. Sau đó bố chồng bị ép lấy người khác, không có tình cảm gì nhưng vẫn nhắm mắt kết hôn. Mẹ chồng tôi bị coi là “thế thân” của người phụ nữ kia, sống cùng người đàn ông không hề yêu thương mình dù có hẳn 2 đứa con chung.
Bố chồng tôi vẫn đối xử tốt với vợ nhưng tôi cảm nhận rõ nó chỉ là tình nghĩa lâu năm thôi. Hơn nữa mẹ chồng tôi chẳng làm gì sai để bị đối xử tệ bạc, bố chồng tôi luôn nhẹ nhàng với bà và im lặng trước những cơn phẫn nộ bởi ông biết rõ bản thân có lỗi với cuộc đời của bà. Mỗi lần họ cãi nhau, mẹ chồng tôi đều lặp đi lặp lại một câu: “Sai lầm lớn nhất cuộc đời tôi là làm vợ của ông”.
Bố chồng tuy không nói ra nhưng có vẻ vẫn nhớ về người cũ. Em chồng kể rằng vài lần nó trông thấy bố lén mở tấm ảnh kẹp trong cuốn sách cũ ra xem. Nó đoán đấy là người cũ của bố, là bức tường chia cách tình cảm bố mẹ nó suốt 40 năm qua.
Mọi người trong nhà đã quen với tình cảnh đó nên họ kệ không nói gì cả. Tôi cũng không hỏi han câu nào dù rất muốn tâm sự với mẹ chồng. Phụ nữ dễ đồng cảm với nhau, tôi hiểu nếu sống với người không yêu thương mình thì đau khổ lắm, còn kinh khủng hơn là chết đi. Mẹ chồng tôi chịu đựng mấy chục năm thế là mạnh mẽ lắm rồi, chả ai dám trách móc bà điều gì cả.
Kỳ lạ ở chỗ họ chì chiết nhau bao năm như thế, vô cảm với nhau như thế nhưng lại chưa từng nhắc đến chuyện bỏ nhau. Hoặc có thể tôi không tận tai nghe họ nói đến việc ly hôn, quanh quẩn chỉ có vài mâu thuẫn lặp đi lặp lại thôi. Cho đến hôm nay thì mẹ chồng mới chính thức tuyên bố một việc chấn động, đặt dấu chấm hết cho cuộc hôn nhân bế tắc của mình.
Bà thông báo với cả nhà rằng sẽ nộp đơn ly hôn. Mọi người giật mình hỏi 62 tuổi rồi còn bỏ nhau, mẹ chồng liền nói rõ lý do khiến bà dứt khoát như vậy.
Bà phát hiện ra “bạch nguyệt quang” của chồng đã về nước. Năm xưa cô ấy bỏ đi theo người khác nên mới vội chia tay bố chồng tôi, làm ông khổ sở day dứt mấy chục năm trời không nguôi nổi. Biết tình đầu ra hẳn nước ngoài nên bố chồng tôi chẳng làm gì được, đành lập gia đình khác và tiếp tục cuộc sống của mình.
40 năm đùng cái "tình cũ" tái xuất, việc đầu tiên cô ấy làm là tìm gặp bố chồng tôi. Không rõ quá trình họ gặp lại nhau như thế nào. Chỉ biết là bố chồng tôi thay đổi hẳn thái độ, cả tháng nay trông vui tươi vô cùng. Tôi lại cứ nghĩ rằng do ông mới tham gia hội phụ lão đánh tennis nên "hồi xuân", ai dè nguyên nhân là tái ngộ người yêu cũ.
Bao năm mẹ chồng tôi thờ ơ nhưng tự dưng đợt này bà để ý thấy chồng đổi điện thoại xịn 2 lần trong 1 tháng. Trước giờ dù có tiền thì bố chồng tôi cũng không ham xài mấy thứ công nghệ, ông trung thành với cái điện thoại cảm ứng cũ suốt 6-7 năm liền không thay. Ấy thế mà đột nhiên ông có chiếc iPhone màu trắng đời mới nhất giá hơn 30 triệu, xong sau đấy lại đổi sang một cái màu đen.
Cả tôi và mẹ chồng cùng tinh ý nhận ra vài dấu hiệu lạ ở bố chồng nhưng bản thân tôi không tiện thắc mắc. Chỉ có mẹ chồng âm thầm tìm hiểu, rồi bà phát hiện ra ngày nào chồng cũng gặp tình cũ ở sân tennis. Họ chuyện trò với nhau rất tình tứ, còn tay trong tay đi ăn uống mua sắm nữa. Già cả rồi mà họ hẹn hò nhau như đôi trẻ. Người ngoài không biết đều tưởng họ mới là vợ chồng.
Đúng là tiếc nuối cả một đời rồi nên giờ bố chồng tôi mới ra sức bù đắp cho tình cũ. Nghe đâu bà ấy bỏ đến 2 đời chồng ở nước ngoài, giờ quay về nối lại duyên xưa chẳng rõ là vì mục đích gì? Biết bố chồng tôi có vợ con cháu nội đề huề rồi mà vẫn không tha.
Tận mắt thấy chồng mình hạnh phúc với tình yêu đích thực xong mẹ chồng tôi quyết định buông tay. Bà đồng ý tác hợp cho họ về với nhau, dù cả 3 sắp đến tuổi thất thập cổ lai hy rồi nhưng có lẽ ly hôn mới là điều tốt nhất.
Bố chồng tôi không đồng ý với yêu cầu của vợ. Ông gắt gỏng kêu cứ mạnh ai nấy sống như bao năm qua là được rồi, tại sao phải ly dị lúc tuổi già làm gì cho thiên hạ cười chê. Mẹ chồng tôi thản nhiên đáp lại rằng bà chẳng quan tâm đến điều tiếng hay thể diện của ai nữa. Bà muốn được tự do thoải mái nốt những năm cuối đời, sống theo cách bà muốn và vứt bỏ quá khứ đi cho nhẹ nhõm.
Vợ chồng tôi và cô em chồng ngầm ủng hộ quyết định của mẹ. Bà xứng đáng có được hạnh phúc sau 40 năm chịu đựng thiệt thòi. Vốn dĩ bà chẳng có lỗi gì cả, điều duy nhất bà sai là gả nhầm cho người không thương mình...