25 tuổi, tôi quen anh qua mai mối của một người bạn chung. Cô ấy bảo anh là người rất tốt tính, tâm lý, cởi mở. Gặp nhau lần đầu, tôi đã mến anh ngay. Không chỉ giống những gì cô ấy nói, anh còn tuyệt vời hơn nhiều. Anh nhẹ nhàng, ga lăng, hiểu rõ tôi thích gì dù mới gặp nhau lần đầu.

Chúng tôi yêu nhau sau 2 tháng quen biết và kết hôn sau đó một thời gian ngắn. Thời gian đó, tôi đã chìm trong hạnh phúc bởi được người yêu chiều chuộng, chăm chút từng chút một. Tôi ho nhẹ một tiếng thôi cũng đủ để anh lo lắng sốt vó lên. Mỗi khi ngồi bên nhau, chúng tôi vạch ra biết bao kế hoạch cho tương lai. Tôi đã nghĩ được làm vợ anh là một điều hạnh phúc, là vui sướng. Thế nhưng chỉ sau đêm tân hôn, tôi đã nhận ra sự thật đắng cay hơn tôi nghĩ rất nhiều.

Đêm tân hôn, tôi hạnh phúc bước ra phòng ngủ sau khi đã chăm chút kĩ lưỡng từng sợi tóc. Nhưng chồng tôi, người mà tôi nghĩ sẽ rất hồi hộp khi nhìn thấy vợ, lại cuộn người nằm ngủ ngon lành. Tôi lay anh dậy. Anh hất tay tôi ra, rồi bảo tôi để yên cho anh ngủ, nếu không nằm chung được thì anh sẽ xuống nền nhà ngủ.

Mỗi khi nhìn tờ giấy đăng kí kết hôn cùng giấy khai sinh của con được chồng đóng khung treo trang trọng giữa phòng khách, tôi lại đắng lòng, hụt hẫng tột độ - Ảnh 1.

Đêm tân hôn, tôi hạnh phúc bước ra phòng ngủ sau khi đã chăm chút kĩ lưỡng từng sợi tóc. (Ảnh minh họa)

Tôi hốt hoảng vì không thể tin được. Lúc này, anh mới nói sự thật cho tôi nghe. Thì ra anh là người đồng tính, nhưng lại là con trai một, anh không muốn công khai giới tính vì sợ cha mẹ sốc. Anh cưới tôi cũng chỉ để che giấu thân phận mà thôi.

Mọi người biết không, cảm giác của tôi lúc đó chẳng khác nào rơi xuống vực sâu. Tôi ngồi lặng người. Chồng tôi cũng cúi mặt, ngồi cạnh vợ nhưng không đụng đến tôi.

Những ngày sau đó, chúng tôi ban ngày vẫn giả vờ là một cặp vợ chồng hạnh phúc. Nhưng đêm đến, tôi lại khóc nức nở vì cảm giác lạnh lẽo, cô đơn ngay trong căn nhà của chính mình, trên giường tân hôn của chính mình.

Sau một lần say quá mức kiểm soát, anh đã lao vào tôi đòi quan hệ. Sau lần đó, tôi có thai. Biết tin, anh đã suy nghĩ, hút thuốc rất nhiều. Rồi anh ôm lấy tôi, xin lỗi vì đã lạnh nhạt trong thời gian qua. Anh hứa sẽ cố gắng điều chỉnh bản thân đi đúng đường để không ảnh hưởng đến con. Tôi đã rất mừng, rất hạnh phúc khi nghe anh nói những điều đó.

Mỗi khi nhìn tờ giấy đăng kí kết hôn cùng giấy khai sinh của con được chồng đóng khung treo trang trọng giữa phòng khách, tôi lại đắng lòng, hụt hẫng tột độ - Ảnh 2.

Tôi khóc lóc, trầm cảm, đòi ly hôn nhưng vẫn giấu không nói chuyện giới tính của anh cho ai hay. (Ảnh minh họa)

Vậy mà khi tôi sinh con được hai tháng, tôi lại đau đớn khi phát hiện anh vẫn còn qua lại với người đàn ông khác. Tôi khóc lóc, trầm cảm, đòi ly hôn nhưng vẫn giấu không nói chuyện giới tính của anh cho ai hay.

Anh lại xin lỗi, van xin tôi đừng ly hôn, đừng bế con anh đi. Rồi anh đem giấy đăng kí kết hôn và giấy khai sinh của con đóng khung, treo trang trọng lên phòng khách. Ai nhìn vào cũng khen chồng, bảo anh rất trân trọng cuộc hôn nhân này. Chỉ có tôi mới hiểu, anh làm vậy là để tự gồng ép mình.

Mỗi lần nhìn thấy hai khung ảnh ấy, tôi lại chạnh lòng, hụt hẫng chênh vênh. Tôi không biết mình sẽ cố gắng được đến bao giờ. Chỉ biết rằng, chồng tôi yêu thương con lắm nhưng vẫn lạnh nhạt với vợ. Liệu tôi có thể tiếp tục sống trong cô đơn đến bao giờ đây? Tôi có nên kết thúc để giải thoát cho nhau không?

([email protected])