Em gái chồng tôi nổi tiếng là người ghê gớm và rất tự nhiên, từ ngày em ấy mang bầu về dưỡng thai nhà ngoại mà gia đình tôi điêu đứng. Bố mẹ chồng ở ngay bên cạnh nhà tôi, mỗi khi gia đình tôi nấu món gì thơm là em ấy liền mang bát sang múc đầy như chỗ không người.

Vì không muốn tình chị em rạn nứt nên tôi đã nói khéo với chồng để nhắc nhở cô em gái nhưng anh ấy tặc lưỡi nói là đáng bao nhiêu đâu, em ấy đang mang bầu thích thì cứ cho em ăn. Từ sau lần đó, cứ khi nào có món ngon là chồng lại gọi em gái sang.

Đúng là gậy ông đập lưng ông, biết thế thà không góp ý còn hơn, giờ thì có món ngon nào tôi cũng phải bớt mồm bớt miệng chia cho em ấy. Tức lắm nhưng vẫn phải nhịn.

Một hôm đi chợ, tôi mua một chậu dâu tây với rất nhiều quả to chín mọng làm chậu cảnh trước nhà. Về nhà tôi dặn các con không được ăn vì không biết họ có phun thuốc gì vào không nên chỉ để ngắm chơi thôi.

Hôm sau đi làm về, tôi giật mình nhìn thấy cây dâu tây trụi quả chỉ còn lá, tôi tra khảo các con nhưng đứa nào cũng lắc đầu nói không hái. Không tìm được thủ phạm nên tôi rất bực nhưng cũng chẳng dám nghi ngờ ai.

Vừa mua cây dâu tây về làm chậu cảnh trước nhà cho đẹp, một ngày sau cây dâu trụi quả còn trơ lá và nửa đêm bố mẹ chồng gọi dậy hỏi tội - Ảnh 1.

Nhìn em ấy ôm bụng đau quằn quại mà tôi thấy thương quá. (Ảnh minh họa)

Đến buổi đêm, cả gia đình tôi đang ngủ say thì bố mẹ chồng gọi cửa dựng dậy. Mẹ chồng chỉ thẳng vào mặt tôi mà nói: "Chị cho thứ gì vào cây dâu tây mà con gái tôi ăn lại bị đau bụng quằn quại thế hả?".

Tôi trợn tròn mắt kinh ngạc, vậy là thủ phạm trộm những trái dâu là em chồng. Vợ chồng tôi vội vàng chạy sang nhà bố mẹ xem tình hình của em ấy.

Nhìn em ấy ôm bụng đau quằn quại mà tôi thấy thương quá, tôi đang hỏi sức khỏe của hai mẹ con thì chồng gắt gỏng mắng tôi mua cây dâu về làm gì?

Bị mắng vô cớ, tôi tức giận mắng em chồng là lần sau đừng tham ăn tham uống nữa, thứ gì cũng có chủ, muốn ăn thì phải hỏi rõ trước. 

Sợ em chồng bị ngộ độc nên cả nhà chồng đưa em ấy vào bệnh viện cấp cứu. Thế nhưng sau khi chẩn đoán bác sĩ bảo em ấy trở dạ sớm chứ không phải ngộ độc gì.

Từ ngày bị tôi nói thẳng mặt, em chồng giận lắm, không cho tôi bế cháu. Mẹ chồng cũng giận còn chồng thì nói tôi phải xin lỗi vì đã xúc phạm em ấy. Tôi không có lỗi sao lại phải cúi đầu, theo mọi người tôi nên nói thế nào để cho gia đình bình yên trở lại đây?

([email protected])