Con người thực sự thở dài khoảng 12 lần mỗi giờ, hoặc 5 phút/lần. Thở dài không nhất thiết là dấu hiệu của mệt mỏi hay bực tức. Nó là biểu hiện thở dài sinh lý và giúp phổi hoạt động tốt.
Các nhà nghiên cứu từ Đại học California, Los Angeles (UCLA), và Đại học Stanford đã xác định được nguồn gốc của tiếng thở dài. Theo họ, nó như một phản xạ duy trì sự sống, có thể ngăn chặn các túi khí nằm trong phổi (gọi là phế nang), không bị xẹp xuống.
"Phổi của con người có diện tích bề mặt rộng như một sân tennis, và tất cả được xếp lại bên trong lồng ngực của bạn. Nó có 500 triệu túi khí nhỏ gọi là phế nang, mỗi phế nang có một quả cầu nhỏ đường kính khoảng 0,2mm", đồng tác giả nghiên cứu, giáo sư Jack Feldman, giáo sư về sinh học thần kinh tại Đại học UCLA cho biết.
Những túi nhỏ, tròn này giúp đảm bảo đủ lượng oxy có thể vượt qua một cách dễ dàng vào máu qua màng phổi để duy trì sự hô hấp của cơ thể.
"Bạn đã bao giờ cố gắng thổi lên một quả bóng ướt? Nó là rất khó khăn, vì nước ở bên trong dính với nhau. Đây sẽ là những gì xảy ra khi các phế nang bị xẹp... và bất cứ khi nào chúng bị xẹp, diện tích bề mặt phổi không có khả năng trao đổi khí", ông nói.
Nói cách khác, nếu con người không thể thở dài, các phế nang sẽ không thể mở rộng, và phổi sẽ không thực hiện tốt chức năng. Feldman cho biết cách duy nhất để mở phế nang nữa là có một hơi thở sâu - việc mà con người thường làn 5 phút/lần.
"Bây giờ, khi bạn nhìn thấy một người đang được hỗ trợ hô hấp bằng thở máy, bạn sẽ nhận thấy rằng mỗi vài phút, có một hơi thở rất lớn, giống như hơi thở đôi. Và đó là vai trò của một tiếng thở dài", Feldman nói.
Tuy nhiên, giáo sư Feldman cho rằng, theo một cách khác, những tiếng thở dài đang thực sự gắn liền với cảm xúc. Một trong những thời điểm điều đó xảy ra là khi cơ thể bị căng thẳng, bộ não giải phóng các phân tử được gọi là peptide (đơn vị protein nhỏ). Một số trong số này được gọi là bombesin, cũng liên quan đến peptide.
Trong nghiên cứu mới, Feldman đã hợp tác với Mark Krasnow, một giáo sư về hóa sinh tại Đại học Stanford. Krasnow và nhóm của ông đã quan tâm đến hợp tác với Feldman khi họ nhận ra rằng ông cũng nghiên cứu các bombesin liên quan peptide. Nhóm nghiên cứu Stanford đã xác định được hai phân tử giúp cho việc thở là NMB và GRP, gần như không có trong não. Bằng cách hợp tác với Feldman, các nhà khoa học đã có thể phân tích khoảng 14.000 mẫu biểu hiện gen trong các tế bào não của chuột. Họ xác định khoảng 200 tế bào thần kinh ở thân não chuột chịu trách nhiệm về sản xuất và phát hành peptide bombesinlike.
"Chúng tôi xác định được khoảng 400 tế bào thần kinh [trong] tổng số đó là chìa khóa để kích hoạt những tiếng thở dài," Feldman nói.
Các nhà nghiên cứu cho rằng phát hiện của họ có thể cung cấp cái nhìn sâu sắc vào các bộ phận khác của hệ thần kinh và những cơ chế có thể che giấu hành vi phức tạp hơn ở người.
Nghiên cứu này có thể có những ứng dụng tiềm năng cho sự phát triển của y học để điều trị một số bệnh nhất định, các nhà nghiên cứu cho biết. Ví dụ như với bệnh rối loạn lo âu, người ta có thể thở dài quá nhiều, dẫn đến suy nhược. Và một số người không thở dài không đủ có thể dẫn đến khó thở và chức năng phổi bị tổn hại.
Feldman cho biết ông muốn làm thêm những nghiên cứu khác về những gì tế bào thần kinh riêng lẻ khi một người thở dài, và ông quan tâm việc các tế bào thần kinh bị phá vỡ như thế nào nếu không thở dài.
(Nguồn: FoxNews)