Câu chuyện chị Hiền với hành trình suốt một năm trời ròng rã tìm trường cho con và bị hết trường này đến trường khác từ chối vì bé Bo bị tự kỷ khiến nhiều người phải cảm động. Cũng giống như bao người mẹ khác, chị cũng muốn con được đến trường, được học hành, được tiếp xúc với thầy cô, bạn bè như một đứa trẻ bình thường. Thế nhưng hai chữ "tự kỷ" như một chướng ngại vật cứ nằm ở đấy, khiến bao công sức, nỗ lực của chị cứ bị gạt bỏ, bởi không một ngôi trường nào dám nhận một đứa trẻ tự kỷ cả.

Bo theo lời chị Hiền kể lại là một cậu bé "rất ngoan, rất lành" và tình yêu thương của người mẹ không cho phép chị từ bỏ, chị vẫn không ngừng tìm kiếm, thậm chí viết cả một status "tiếp thị" để tìm trường cho con. Thật may mắn hành trình gian lao này đã kết trái ngọt, ngày 1/4 tới đây Bo sẽ chính thức được đến trường, vậy là gánh nặng, niềm trăn trở bao lâu nay của chị Hiền đã nhẹ đi phần nào và niềm vui này của chị đã lan tỏa đến khắp mọi người:

"Không có hi vọng nào là viển vông, phải không?

Từ 1/4/2019, bạn Bo bắt đầu đi học tại ngôi trường xinh đẹp này. Chắc chắn có nhiều khó khăn, trở ngại phải vượt qua nhưng mẹ con mình sẽ song kiếm hợp bích san bằng tất cả.

Mẹ lo lắng và hồi hộp phết!

Các bạn con mới 6-7 tuổi. Các bạn có thể tò mò về con, vây quanh con và điều này dễ khiến con khó chịu. Bạn bình thường cũng sẽ ko thoải mái, chắc chắn vậy. Mẹ lớn thế này mà còn mất bình tĩnh khi bị các anh chị sinh viên soi cơ mà. Thế nên, con ko có gì phải lo nhé, phản ứng của con là bình thường thôi.

Người mẹ có con trai tự kỷ ngày nào còn bị gần chục trường từ chối, phải viết tâm thư tiếp thị cho con trai nay đã có một hành trình mới sắp bắt đầu - Ảnh 1.

Bo sắp chính thức trở thành học sinh lớp 1

Lớp học của con chưa bao giờ nhiều bạn đến thế, nhiều bàn ghế đến thế và rộng đến thế. Điều này cũng sẽ khiến con thấy xung quanh như xa lạ, không an toàn và con sẽ có những phản ứng hơi tiêu cực. Điều này cũng bình thường với bất kỳ bạn bình thường nào. Hồi mẹ mới sang Úc, ngày nào mẹ cũng đòi về nước vì thấy chả quen gì cả. Tiêu cực tí thì cũng là bình thường thôi.

Âm thanh sẽ đa dạng hơn những gì con từng quen thuộc: tiếng cô giáo giảng bài, tiếng các bạn nói chuyện riêng, tiếng lách cách, sột soạt của đồ dùng học tập, sách vở, tiếng quạt trần, điều hòa, máy chiếu... Con có thể khó khăn 1 chút khi tiếp nhận tất cả âm thanh đó. Con cứ bịt tai nếu muốn. Bạn bình thường cũng làm thế. Mẹ toàn bịt tai khi bị ông bà mắng. Vậy là, tất cả đều có hành vi bình thường như nhau cả.

Sẽ có nhiều cảm nhận mới lạ. Con đừng lo, ai cũng thấy mới lạ khi đến một môi trường mới. Quan trọng là, con đang có một nơi chào đón con, cùng con phát triển, giống như nhiều bạn khác của con. Bình thường, đúng không nào?

Cuối cùng thì mẹ đã làm được!

Thật biết ơn chú Mark Zuckerberg vì nếu chú không tạo ra facebook thì mẹ làm sao biết rằng có bao nhiêu bàn tay sẵn sàng nắm tay con, nhỉ?

Trân trọng sự chia sẻ của tất cả mọi người.

Tất cả chỉ mới bắt đầu

Tiến lên nào, bạn Bo".

Người mẹ có con trai tự kỷ ngày nào còn bị gần chục trường từ chối, phải viết tâm thư tiếp thị cho con trai nay đã có một hành trình mới sắp bắt đầu - Ảnh 2.

Trước đó chị đã mất một năm ròng rã tìm trường cho con mà không ngôi trường nào nhận bé cả

Vui mừng là thế, hạnh phúc là thế, nhưng chị Hiền vẫn trăn trở trong mình vô cùng nhiều nỗi lo, chị cho hay: "Chị lo lắng nhiều lắm! Tìm trường là trở ngại đầu tiên đã qua rồi, nhưng phía trước còn cả 1 ngọn núi để leo. Thách thức tiếp theo còn lớn hơn nhiều. Con sẽ giao tiếp với bạn bè thế nào? Làm sao để con được là con mà không cần phải lo lắng gì? Các bạn xung quanh con sẽ thế nào để khiến con không thấy bị cô lập và khác biệt?". 

Thế nhưng dù lo lắng là thế nhưng chị vẫn không quên nói với Bo mỗi ngày rằng bé sắp được đến trường rồi, con sẽ trở thành học sinh lớp 1, được đến trường và gặp gỡ các thầy cô ở đấy như thầy Hùng hay cô Quỳnh.

Theo như chị Hiền, chị nghĩ là Bo hiểu hết mọi chuyện nhưng không biết diễn đạt như thế nào vì mọi lần cậu bé rất nhút nhát: "Lần đầu con đến trường rất e dè, không muốn vào. Nhưng hôm qua đến tham dự kỷ niệm 2 năm thành lập trường thì con chủ động đi vào, rất vui vẻ".

Người mẹ có con trai tự kỷ ngày nào còn bị gần chục trường từ chối, phải viết tâm thư tiếp thị cho con trai nay đã có một hành trình mới sắp bắt đầu - Ảnh 3.

Vui mừng hạnh phúc là thế nhưng trong lòng chị vẫn đau đáu vô vàn nỗi lo

Dù Bo chuẩn bị được đi học lớp 1 như các bình thường nhưng bé vẫn sẽ có một giáo viên đi kèm. Khi được hỏi điều khiến nhiều người quan tâm nhất đó là liệu Bo có thể hòa nhập được không, chị Hiền cho biết rằng: 

"Mình cũng từng hỏi bản thân câu đó nhiều lần. Hỏi thôi nhưng mình không đi tìm câu trả lời. Bởi, mình có 1 niềm tin khác lớn hơn. Mình tin là mình sẽ ân hận, sẽ day dứt nếu MÌNH ĐỂ LỠ BẤT KỲ CƠ HỘI NÀO ĐÓ CỦA CON.

Ngay kể cả nếu Bo không thể hoà nhập và mình phải đón con về, thì với mình, đó cũng là cơ hội. Đó là cơ hội để mình tập trung nhiều hơn cho con ở trường chuyên biệt. Đó là cơ hội để mình nghĩ về những hướng đi mới cho con. Đó cũng là cơ hội để mình hiểu rõ hơn về con.

Nếu bạn tìm kiếm điều gì đó phải chắc chắn thì có phải vô hình trung bạn tự tạo áp lực lên bản thân và lên chính con mình không?".

Người mẹ có con trai tự kỷ ngày nào còn bị gần chục trường từ chối, phải viết tâm thư tiếp thị cho con trai nay đã có một hành trình mới sắp bắt đầu - Ảnh 4.

Bo vẫn luôn là một cậu bé thật đáng yêu, và thật may mắn khi em luôn có mẹ Hiền kề bên, che chở và bảo vệ

Quả thực là như vậy có những chuyện trong cuộc sống chúng ta nên để nó nhẹ nhàng diễn ra như vốn dĩ đã vậy. Cả bé Bo và chị Hiền sắp tới sẽ một hành trình mới để bắt đầu, một hành trình mà chị Hiền đã mong chờ từ lâu để có thể đồng hành cùng con. Và dù trước mắt có những khó khăn hay thử thách gì đi chăng nữa thì cũng xin chúc chị Hiền và bé Bo sẽ thật mạnh mẽ, kiên cường để cùng nhau vượt qua.