Mọi người có ai nhớ về tình cũ không? Hôm nay hãy cho phép tôi yếu lòng một chút khi được giãi bày tâm sự về một người tôi từng thương. Khi viết những câu đầu tiên này, nước mắt tôi rưng rưng, tôi phải dừng lại một chút để định thần, để lấy lại dũng khí để viết tiếp.
Hiện tại tôi 29 tuổi, đã có 1 con gái 3 tuổi. Cuộc sống vợ chồng tôi thì không hề khá giả như người khác, nhưng cũng may chẳng quá nghèo khó. Nói chung vợ chồng chăm chỉ làm việc thì đủ ăn đủ tiêu, đủ cho cả em bé nữa. Vậy nhưng sóng gió phía trước hẵng còn rất nhiều, tôi luôn lo sợ rằng chỉ cần một biến cố ập đến thì chắc vợ chồng tôi sẽ ngã quỵ. Vợ chồng tôi thu nhập chẳng ổn định, cũng xuất phát từ tính chất công việc. Tức là tháng cao tháng thấp, tôi là người vợ phải nơm nớp lo lắng nhiều thứ chi tiêu.
Chồng tôi thì sửa đồ điện tử, còn tôi thì làm nhân viên giao hàng. Sở dĩ tôi làm công việc này vì không có bằng cấp, cũng chẳng có trình độ chuyên môn, kỹ năng đủ cao để vào làm công ty. Thôi thì tôi tự động viên bản thân làm công việc này cũng hợp, tôi chạy xe khá giỏi, vả lại cũng linh hoạt thời gian, tiện trông con. May mắn hơn là ông bà ngoại còn khỏe, thi thoảng chăm cháu giúp cho tôi đi làm.
Bởi kinh tế trong nhà nhiều lúc bấp bênh nên vợ chồng thi thoảng cãi vã. Chúng tôi gắn bó với nhau, gọi lại sống không trái ngược quá thôi chứ cũng chẳng phải là tình cảm đậm sâu gì cả. Ngày xưa hai vợ chồng cưới nhau cũng vì lỡ kế hoạch, có bầu mà chẳng dám bỏ. Chồng tôi bản chất hiền lành nhưng có đôi lúc nhu nhược, thậm chí anh tức lên thì rất cục.
Mỗi lần chồng nổi đóa, tôi lại đi làm việc khác để không phải chịu ấm ức. Và những lúc như thế, tôi nhớ về Hùng - tình cũ của tôi. Hùng chính là mối tình sâu đậm nhất trong cuộc đời tôi, anh ấy đã cùng tôi gắn bó với nhau suốt 4 năm thanh xuân. Tuy nhiên cuối cùng lại phải đường ai nấy đi bởi vì bố mẹ Hùng không cho phép anh ấy quen một đứa con gái không có nền tảng gia đình vững chắc như tôi. Ngày đó Hùng phản ứng dữ dội, cãi lại bố mẹ nhưng tôi chủ động rút lui. Bẵng đi một thời gian dài, tôi cắt toàn bộ liên lạc với Hùng, hướng về một mối quan hệ mới - chính là chồng tôi hiện tại.
Và tôi thật không ngờ rằng vài ngày trước tôi đã gặp Hùng trong một hoàn cảnh rất đặc biệt. Đợt cận Tết này tôi nhận làm shipper cho một cửa hàng bán đồ nhập khẩu. Công việc thu nhập cao mà rất đều vì mọi người có nhu cầu biếu quà lớn, do đó tôi thường làm việc từ sáng đến tối mịt mới về. Con gái cũng gửi nhà ông bà ngoại. Thôi thì cả năm vừa qua bết bát, cố gắng vớt vát lại ở tháng Tết này.
Hùng chính là khách hàng mà tôi giao hàng đến. Tôi không biết nhà mới anh ấy ở đâu nên mới bàng hoàng. Tôi đeo khẩu trang, Hùng cũng đeo khẩu trang nhưng tôi nhận ra rõ lắm. Và trên địa chỉ cũng ghi tên là Hùng, ban đầu tôi không biết bởi chẳng nhớ số điện thoại của anh ấy.
Hùng cũng nhận ra tôi, chúng tôi đứng bần thần nhìn nhau. Nhà của Hùng to lắm, rất khang trang và trước cổng còn đậu cả xe ô tô xịn. Còn tôi, bộ dạng nhếch nhác, chèn thêm một đống đồ xung quanh. Hùng khác thật, chững chạc hơn nhiều lắm, không còn có dáng vẻ trẻ con như xưa. Nhưng có lẽ gia đình anh là cơ sở tốt để anh phát triển. Vì phí ship đã chuyển khoản rồi nên tôi không phải lấy nữa, tôi chào Hùng để đi giao hàng chuyến mới. Nhưng Hùng níu tay tôi lại. Anh đặt vào tay tôi một tờ 500 ngàn ở trong túi quần.
Cách Hùng đưa tôi tiền cũng thật đặc biệt. Anh cầm tay tôi khoảng 5 giây, bàn tay anh rất ấm. Tôi vội rụt tay lại, định trả 500 ngàn cho Hùng. Nhưng Hùng nói: "Cứ cầm đi, coi như anh lì xì Tết". Sau đó chúng tôi tạm biệt nhau, không ai nói thêm câu gì.
Chuyện chỉ có vậy thôi mà làm tôi cứ đờ đẫn suốt mấy ngày trời. Chỉ nghĩ lại thôi mà tôi cứ rưng rưng, xúc động. Lâu lắm rồi tôi mới gặp lại hình dáng ấy. Tại sao tôi cứ luyến lưu quá khứ thế này chứ? Thật là sai trái, vì dù gì tôi cũng đã có chồng con rồi mà...