Gia đình tôi giàu có nhưng cha mẹ sống ly thân từ khi tôi còn nhỏ. Họ gặp mặt nhau rất ít, chủ yếu trong những ngày lễ quan trọng hoặc ngày sinh nhật của tôi. Nhưng chỉ gặp nhau chưa đầy 1 tiếng đồng hồ, họ đã cãi cọ, to tiếng, nặng lời với nhau. Vì ám ảnh cuộc hôn nhân của cha mẹ nên 32 tuổi tôi mới lấy chồng.

Chồng tôi tên Sơ, là người giàu chí tiến thủ, suốt ngày chỉ biết đến công việc. Một tháng, anh ấy đi công tác hết 3/4 thời gian. Những khi nghỉ, anh ấy lại đi tụ tập bạn bè, đá bóng hoặc đi du lịch 1 mình. Tôi không nói được chồng vì cuộc hôn nhân của chúng tôi cũng là do mai mối. Mẹ thấy tôi lớn tuổi mà không có người yêu nên ép tôi lấy chồng; một người con trai của bạn thân mẹ tôi, cũng được gọi là môn đăng hộ đối. Tôi phản đối không được, chỉ đành cầu mong trong quá trình chung sống sẽ nảy sinh tình cảm với chồng, sẽ có 1 cuộc hôn nhân hạnh phúc. Nhưng rồi tôi vỡ mộng ngay đêm tân hôn. Chồng tôi đã thẳng thắn nói về không gian riêng tư của cả 2; anh ấy sẽ hoàn thành trách nhiệm của một người chồng nhưng cũng muốn tôi không được can thiệp vào cuộc sống riêng của anh ấy.

Tôi mở cửa hàng buôn bán quần áo, túi xách, giày dép thời trang và 1 quán cà phê. Nhưng thời gian chủ yếu, tôi vẫn ở cửa hàng quần áo nhiều hơn, còn quán cà phê thì giao cho quản lí trông coi.

Chiều qua, có một đôi vợ chồng trẻ, bộ dạng nghèo khổ vào cửa hàng của tôi. Nhân viên mở cửa cho họ, họ còn có vẻ ngượng ngùng và sợ. Anh chồng bạo dạn hơn, hỏi tôi về chiếc váy cho vợ mình; anh ấy muốn tặng vợ 1 cái váy thật đẹp trong ngày sinh nhật của cô ấy. Tôi bảo nhân viên lựa vài cái váy hợp vóc dáng và làn da cho người vợ thử nhưng cô ấy không chịu mà cứ hối thúc chồng đi về.

Tôi còn nghe cô vợ nói những cái váy này đắt tiền quá, có cái bằng nửa tháng tiền lương của vợ chồng họ. Anh chồng thì bảo vợ cứ mua 1 cái mặc vì hôm nay là ngày quan trọng. Nhìn cặp vợ chồng nghèo, tự dưng tôi thấy chua xót cho chính mình. Tôi chẳng thiếu tiền, mà tôi cũng chẳng hạnh phúc. Đôi khi nghèo khổ mà có một người chồng biết yêu thương, quan tâm vợ một cách dịu dàng như vậy thật đáng quý biết bao.

Chính tôi giục cô vợ đi thử váy và giảm giá 50% cho cô ấy. Nhìn đôi vợ chồng hạnh phúc, vui vẻ rời cửa hàng, tôi cũng thấy vui lây. Giờ tôi chỉ ao ước có được hạnh phúc giản đơn như cặp vợ chồng ấy thôi mà sao khó quá.