Chào các bạn độc giả,

Tôi và vợ cũ ly hôn hơn 4 năm rồi, giờ tôi cũng đã có gia đình mới với 1 cậu con trai vừa tròn 1 tuổi. Vợ cũ thì chưa tái hôn, cô ấy là nhân viên của một nhà hàng nhưng đợt này đang phải tạm nghỉ.

Từ ngày ly hôn, chúng tôi ít khi nói chuyện bởi rất khó có thể bình tĩnh ngồi đối diện được với nhau. Tính cô ấy rất rắn và đôi khi ngang ngạnh. Việc gì cô ấy đã quyết định thì không ai có thể thay đổi được. Trước kia khi sống cùng nhà, chúng tôi nhiều lần cãi nhau cũng vì vợ không bao giờ nhún nhường chồng dù chỉ một chút.

Sau ly hôn, cô ấy nuôi con và tuyên bố không cần một đồng trợ cấp nào từ tôi. Nhiều lần tôi muốn gặp và cho tiền con gái nhưng vợ cũ đều trả lại kèm những câu nói xúc phạm như: "Mẹ con tôi chưa chết đói, tôi không cần những đồng tiền bố thí của anh". Hoặc "Anh đến gặp con ít thôi, đừng để nó ảo tưởng vẫn có một người cha bên cạnh"!!!

Chúng tôi ly hôn vì cuộc hôn nhân không hạnh phúc, suốt ngày cãi vã và gây áp lực cho nhau. Tôi nào có giũ bỏ trách nhiệm với con. Nhưng cô ấy luôn đổ hết tội lỗi cho tôi. Thậm chí cô ấy còn dạy con nói chuyện với tôi một cách không tôn trọng. Cô ấy nói xấu về tôi trước mặt con đến mức con còn phải lên tiếng biện hộ giúp tôi.

Nhìn thấy vợ cũ để con lẽo đẽo theo chiếc xe bán hoa quả, tôi đề nghị cho con ở nhà thì cô ấy trừng mắt nói một câu khiến tôi choáng váng tột cùng - Ảnh 1.

Sự cố chấp, cứng đầu và hỗn hào của cô ấy khiến tôi không biết phải nói gì nữa. (Ảnh minh họa)

Hôm qua, trên đường đưa gia đình đi mua quần áo mới mừng sinh nhật con trai thì tôi thấy vợ cũ đi bán hoa quả rong trên đường. Con gái cũng lẽo đẽo đi theo bên cạnh chiếc xe đạp. Lúc đó tim tôi đau khủng khiếp vì thương con.

Tôi nói chuyện với vợ mới để vợ đưa con đi chọn quần áo trước. Sau đó tôi ra gặp vợ cũ và đề nghị cô ấy không đưa con đi cùng như vậy. Nếu thiếu tiền thì tôi có thể trợ cấp giúp hai mẹ con qua đợt khó khăn này. Thế nhưng cô ấy nói: "Anh là cái thá gì mà ra lệnh cho tôi? Anh với tôi có quan hệ gì hả? Đây là con tôi, tôi thích mang con theo thì mang, anh cút nhanh cho khuất mắt tôi".

Sự cố chấp, cứng đầu và hỗn hào của cô ấy khiến tôi không biết phải nói gì nữa. Tôi hỏi thăm con gái thì con chỉ dám lén nhìn mẹ rồi lại lắc đầu chứ không dám nói gì với tôi. Suốt từ hôm qua tới giờ tôi luôn nghĩ, tôi có nên đệ đơn ra tòa xin thay đổi quyền nuôi con không? Tôi cảm thấy con sống với mẹ như thế thì không thể phát triển toàn diện được. Nhưng nếu tôi đón con về sống cùng thì vợ tôi liệu có đồng ý? Tôi không biết phải làm thế nào nữa, mong mọi người tư vấn cho tôi.

(nguyenthien…@gmail.com)