Đụng vô việc nhà cửa, nhất là phải tự lực cánh sinh, mới thấy hết nỗi gian khó của nó! Có lẽ tha thiết với việc nhà cửa nên đi đâu tôi cũng chỉ chú ý tới nó. Tôi đọc báo, xoay qua xoay lại cũng dừng ở chuyên mục địa ốc. Có thời gian rảnh, tôi mua tờ Mua&Bán, mục nhà cửa... dù trong tay không có xu nào. Tôi không nhớ đã rong ruổi đến tận đâu, xem qua bao nhiêu dạng nhà... Để rồi sau cùng nhận ra rằng, khó quá, mình không có đủ tiền!
Cũng nghe không biết bao nhiêu câu chuyện đời, của những người tạo lập với hai bàn tay trắng. Tôi thấy đồng cảm với người kể, vì chính mình cũng như thế!
Đồng lương ít ỏi, buổi mới ra trường, để nói chi xài cũng đã gọi là không đủ nhưng tôi vẫn nuôi ước mơ. Tôi mơ nửa căn nhà chung cư cũ, giá khi đó chỉ bằng giá một chiếc Honda Supper Dream: 6 cây vàng. Tôi âm thầm mua từng 2-3 phân vàng 24 kara... Nhưng cái nhà càng "đuổi" nó càng xa...
Tôi hướng qua Quận 8, nơi dày đặc những căn nhà ven kênh rạch. Nhưng rồi vẫn nhận ra: mình vẫn không thể đủ! Tôi tìm đến Bình Chánh, Củ Chi và xa hơn nữa là Long An, Bình Dương, Đồng Nai... Có lúc nghĩ hay là mình sẽ ra tới Vũng Tàu, Lâm Đồng...
Tôi hăng hái nhất là khi bạn rủ đi mua nhà. Nhưng thật không may, bạn tôi sau khi xem nhiều căn đã xuống cọc với một căn vừa túi tiền bạn, đến khi xem kĩ giấy tờ (sổ hồng) thì thấy căn nhà nằm ở vị trí quy hoạch... Đành rằng sổ hồng thì bạn tôi cũng không bị mất trắng, nhưng bạn đành bỏ cọc và xem đó như là bài học mua nhà đầu tiên của bạn. Bài học giá 20 triệu đồng, tương đương hơn 1 lượng vàng.
Cũng trong việc mua nhà, tôi luôn cảm thấy người giúp mình, giúp thật lòng, luôn ít hơn những người dửng dưng. Có những người hay thắc mắc những câu mà cũng chẳng biết nên trả lời họ thế nào: "Sao không mua gần hơn, sao không mua nhà có giấy tờ"? Nhưng chú tôi đã bảo: "Với số tiền của con chỉ mua được cái bếp của nhà người ta thì đừng đòi hỏi có giấy tờ làm chi".
Tôi đã mua căn nhà đầu tiên ở rất gần trung tâm thành phố, nói là nhà chứ thật ra nó chỉ là nhà tập thể. Nhà tôi là 1 phòng ở dưới đất, trên lầu là phòng người khác. Nói là phòng vì nó chỉ bằng 1 căn phòng của 1 căn nhà đúng nghĩa. Ngôi nhà ấy tuy nhỏ bé nhưng là niềm tự hào vô cùng to lớn của tôi sau bao năm chắt chiu dành dụm, làm việc không quản ngày đêm.
Sau khi mua được căn nhà "rách", tôi còn bị dằn vặt bởi những giấc mơ: Nhà tôi bỗng dưng biến mất sau một đêm giông gió!
Có những tấm chân tình tôi không thể nào quên. Khi đề xuất khoản vay, không phải tôi không ngại ngần. Nhưng bạn đã ứng xử đủ để tôi cảm kích, đã đặt vào tay tôi hơn số tiền tôi muốn. Có những người bạn còn hỗ trợ tôi trong việc xây sửa lại nhà...
Cho đến lúc ở vào căn nhà ấm êm, lòng tôi vẫn bồi hồi nghĩ đến những ân tình đó, mà tôi hiểu trong đời không dễ có. Tôi hay nguyện với lòng vô vàn thứ, trong đó là không được quên những ân tình, dù sau này tôi có ở vào cảnh sống nào!
Tôi đang ở một căn nhà, tuy nhỏ nhưng đi lại thuận tiện. Nơi ấy đã thắp lên niềm hạnh phúc to lớn trong tôi về một mái ấm thật sự, rộn rã tiếng cười trẻ thơ. Trong một ước mơ gần, tôi cũng ước có căn hộ, vì thấy đó chính là xu hướng phổ biến của nhiều người ở những đô thị lớn như là TP.HCM.
Thông tin người dự thi:
Phạm Hoàng Thuỵ Anh
Email: [email protected]
Cuộc thi viết "Tôi đã mua căn nhà đầu tiên như thế nào?" do trang điện tử Afamily tổ chức với sự đồng hành của VinCity – Thương hiệu bất động sản mới của Tập đoàn Vingroup.
Cuộc thi tạo ra diễn đàn cho tất cả mọi người chia sẻ câu chuyện và kinh nghiệm sở hữu căn nhà đầu tiên của chính bản thân mình. Thông qua chia sẻ đó, hi vọng các độc giả khác sẽ có những thông tin đầy đủ, lời khuyên hữu ích để thuận lợi hơn khi xây dựng tổ ấm.
Cuộc thi sẽ diễn ra trong 1 tháng, kéo dài từ 18/12/2018 - 18/1/2019 với tổng giá trị giải thưởng lên đến 100 triệu đồng đến từ nhà tài trợ VinCity.
Hãy chia sẻ ngay với Ban tổ chức "Tôi đã mua căn nhà đầu tiên như thế nào?" những kỷ niệm đáng nhớ, những kinh nghiệm "xương máu", những "tips" hữu ích,… khi mua căn nhà đầu tiên của bạn.
Email gửi bài dự thi: [email protected].
Xem thêm thông tin về thể lệ cuộc thi và giải thưởng Tại đây.