Thời gian gần đây nhà tôi liên tục có chuyện dở khóc dở cười. Tất cả cũng chỉ vì cô vợ U32 của tôi đang gồng mình trong cơn bão táp tìm lại sắc đẹp mà chưa biết kết quả có tốt đẹp gì hay không. Chỉ biết bây giờ, tôi đang phải sống dở chết dở với những trận cười ra nước mắt vì công cuộc làm đẹp ngớ ngẩn ấy.
Tôi và em kết hôn đã được gần bốn năm và có một bé gái hai tuổi. Cả cuộc đời tôi chưa bao giờ nghĩ mình lại đi lấy một cô gái mà bản thân vốn không có chút cảm tình nào từ lần gặp đầu tiên. Lúc đó, vợ tôi trông rất quê mùa và xấu xí.
Tôi nhớ rất rõ cái ngày ấy, khi đang chạy xe vào một quán cà phê cùng đám bạn. Tôi vô tình đỗ xe sát em, kết quả là làm em bỏng ống bô. Ở chân trái của em in hằn một vệt tròn đỏ lớn. Ngay lập tức, em quay sang rồi tháo khẩu trang và mắng sa sả vào mặt tôi vì tội đỗ xe thiếu ý thức. Điều đặc biệt là em mắng rất hay, rất có nghề, câu nào câu nấy thấm tận gan. Mắng đến 10 phút mà không vấp câu nào.
Tôi cúi đầu rối rít xin lỗi mãi thì em mới chịu. Tôi chủ động xin số điện thoại rồi chi phí thuốc thang để làm lành vết bỏng ấy. Về đến nhà, tôi còn cười tủm tỉm vì không nghĩ trên đời này lại tồn tại một cô nàng đã xấu lại còn đanh đá như thế.
Nhìn em mếu máo đưa tay véo ba khúc mỡ bụng mà tôi vừa cười vừa thương em vô cùng. (Ảnh minh họa)
Sau mấy lần gọi điện rồi nhắn tin hỏi han tình hình, chúng tôi bắt đầu hiểu ý, hẹn hò và yêu nhau từ đó.
Tất nhiên để rước được em về làm vợ thì tôi đã phải đấu tranh tư tưởng rất nhiều. Nhất là đối với đám bạn bè cùng gia đình tôi không thể hiểu được là tôi yêu gì ở con người sồ sề xấu xí ấy. Tôi gạt đi tất cả và không cần phải quan tâm đến ba vòng đồng đều hay cặp đùi to như cột đình cùng làn da đen toàn thân…Tôi chỉ nghĩ đơn giản, yêu chính là yêu thôi. Với lại mặc dù em xấu nhưng em là người vô tư hồn nhiên. Sống với một người vợ như thế vừa thoải mái mà không phải lo ngay ngáy việc mất vợ như mấy anh bạn có vợ đẹp.
Vậy mà giờ đây, tôi không biết ai đã nhồi nhét hay em tự học đòi ở đâu cái tư tưởng muốn làm đẹp. Em không muốn sống chung với vẻ ngoài xấu xí nữa mà muốn thay đổi ngoại hình của mình để đẹp hơn trong mắt người khác.
Trong suốt bốn năm qua, chưa bao giờ tôi thấy vợ mình có một sức mạnh quyết tâm lớn lao và khủng khiếp như thế. Để rồi khi đứa con gái mới gần hai tuổi, em bắt đầu lên kế hoạch tân trang sắc đẹp. Chỉ có điều từ ngày mở ra cái kế hoạch quy mô và hoành tráng ấy, tôi bắt đầu mệt mỏi và cười ra nước mắt vì vợ. Bởi vì nó không phù hợp với em tí nào khi em đã chạm U32.
Đầu tiên em bắt đầu với chiến dịch giảm cân thần tốc. Em hùng hồn tuyên bố sẽ giảm đi khoảng 20kg còn lại 50kg để diện váy thay cho đống quần tây áo sơ mi lâu nay.
Vậy mà sau hơn một tháng, em miệt mài tập luyện thì số cân nặng của vẫn không giảm nổi một gram nào. Tất cả cũng tại vì trong khi bác sỹ khuyên nên uống nhiều nước kết hợp với ăn nhiều hoa quả để mau giảm cân. Em lại cho hết hoa quả vào máy, thêm chút sữa đặc rồi xay nhuyễn và uống ngon lành. Nhìn em mếu máo đưa tay véo ba khúc mỡ bụng mà tôi vừa cười vừa thương em vô cùng.
Tôi cứ nghĩ sau lần ấy thì em không muốn giảm cân nữa. Nhưng ai ngờ em lại giấu tôi mua thuốc giảm cân cấp tốc bán tràn lan trên mạng để uống. Sau hơn một tuần thấy vợ uể oải, nhợt nhạt, hạ huyết áp, tôi đã phải tức tốc đưa vợ đến bệnh viện. Lúc ấy, tôi mới phát hiện là em dùng thuốc để giảm cân.
Đã thế, đám bạn của em cũng chơi ác, khuyên em bỏ hết quần áo sơ mi, để mua những chiếc đầm ôm về thay thế. Mỗi lần nhìn em đứng trước gương, cố nhồi nhét cái thân hình đồ sộ vào chiếc váy ôm mà tôi vừa thương lại giận đám bạn em vô cùng. Thử hỏi một người phụ nữ đã sinh ra 1 đứa trẻ, thì sao săn chắc và eo ót như đám con gái chưa chồng được.
Thử hỏi một người phụ nữ đã sinh ra 2 đứa trẻ, thì sao săn chắc và eo ót như đám con gái chưa chồng được. (Ảnh minh họa)
Cho đến hôm đi đám cưới ông bạn ở công ty, em hào hứng đứng trước mặt tôi khoe cơ thể ú ù trong chiếc váy mà phải gần 1h đồng hồ mới nhét vào được. Nhìn em cố hóp bụng, nín thở, tôi đành gật đầu tỏ vẻ hài lòng khen em xinh đẹp chứ thật ra nhìn không được mắt một chút nào. Tôi chỉ khuyên em nên mặc thêm áo khoác ngoài vì trời se lạnh.
Thế mà khi đến đám cưới, mọi ánh mắt đổ dồn về phía em khi em từ từ trút bỏ xiêm y bên ngoài. Rồi tất cả đều như vỡ chợ khi nghe một tiếng “toạc” vang lên. Bao nhiêu người nhìn về phía em rồi cười ngoác miệng. Tất cả cũng tại chiếc khóa kéo sau lưng không đủ sức gồng gánh cơ thể phì nhiêu của thân chủ 70kg nên đã rách một đường. Lúc ấy, em xấu hổ đỏ bừng mặt còn tôi thì chạy đến, lấy áo khoác vào cho em.
Sau hôm đó, vợ tôi ngại ngùng chẳng dám ra đường đi gặp lại bạn cũ. Suốt ngày em ủ rũ buồn bã, tôi động viên như thế nào cũng vô ích.
Các bạn hãy cho tôi một lời khuyên để tôi có thể giúp vợ thoát khỏi ám ảnh làm đẹp ngớ ngẩn này được không?