Đối với một số người, ly hôn không phải là điều đau khổ nhất. Bởi điều khiến họ vật vã hơn chính là muốn ly hôn nhưng không thể ly hôn, và hôn nhân với họ khi đó chẳng khác nào là địa ngục.

Chị Ngọc kể:

"Khi tôi nhận ra người bạn đời bên cạnh mình là một gã đàn ông hèn hạ, lúc đó tôi biết mình đã cưới nhầm chồng. Sống bên cạnh chồng không hạnh phúc, tôi cứ ngỡ chỉ cần ly hôn với anh ta thì tôi có thể kết thúc cuộc hôn nhân không may mắn. Nhưng thực tế chứng minh tôi đã sai.

Tôi rất muốn ly hôn nhưng anh ta không đồng ý. Trong tình cảnh này, tôi chỉ còn biết cầu xin anh ta giải thoát cho tôi khỏi bi kịch. Tuy nhiên sự cầu xin của tôi là vô ích, tôi khóc lóc, đòi chết nhưng đổi lại không phải sự giải thoát mà ngày càng lún sâu vào địa ngục. Anh ta đã đáp trả màn cầu xin của tôi bằng cách hành hung vợ.

Mỗi ngày trôi qua, tôi cảm thấy mình như sống trong một lồng giam chật hẹp. Anh ta nhất quyết không ly hôn và thường lấy các con ra để đe dọa tôi. Bên cạnh tôi không có người thân thích, không có bạn bè giúp đỡ. Tôi như bị cô lập trong cuộc hôn nhân của chính mình.

Nếu không có con, có lẽ tôi đã làm ra chuyện điên rồ nhất là tự tử trước mặt chồng. Nhưng tôi không thể buông bỏ những đứa con ngây dại của mình. Tôi chỉ biết nuốt nước mắt vào trong và tiếp tục cuộc hôn nhân không biết khi nào mới là điểm cuối cùng".

Nhắc đến bi kịch hôn nhân, người ta thường liên tưởng đến những người phụ nữ bất hạnh khi chung sống không hạnh phúc với chồng. Trên thực tế, cũng có những người đàn ông ngậm đắng nuốt cay khi trải qua cuộc hôn nhân không lối thoát với vợ.

2

Ảnh minh họa

Anh Trần chia sẻ:

"Thời điểm tôi và vợ kết hôn, ấn tượng về vợ là một người phụ nữ mạnh mẽ và có phần hung bạo. Trong thâm tâm tôi tin rằng, nếu cưới được người phụ nữ như cô ấy, cả đời tôi sẽ không bao giờ chịu thua thiệt trước bất cứ ai. Tôi ngây ngô tin rằng, cô ấy chỉ hung bạo với người ngoài, không thể có chuyện đối xử tàn tệ với chồng và gia đình chồng.

Kết quả, mọi chuyện không tốt đẹp như tôi nghĩ. Cô ấy hung bạo với tất cả mọi người bên cạnh cô ấy. Tôi đã không biết rằng, thời điểm tôi cưới cô ấy đồng nghĩa với việc tôi đã bước chân vào cánh cửa địa ngục.

Kể từ ngày cô ấy về làm dâu, các thành viên trong gia đình nhà chồng đều trở thành nô lệ và người hầu của cô ấy. Bình thường, cô ấy đánh mắng người nhà tôi là còn nhẹ, điều kinh khủng hơn là cô ấy đe dọa cả nhà chồng. Cô ấy cậy nhà mẹ đẻ đông người, cậy bạn bè là những thành phần bất hảo trong xã hội, thế là cô ấy chẳng xem nhà chồng ra gì cả.

Cô ấy chiếm đoạt quyền quản lý tài chính trong gia đình nhà chồng. Thậm chí, cô ấy còn vơ vét những đồng xu cuối cùng của bố mẹ chồng. Sau khi cô ấy có con, người phụ nữ chuyên quyền và độc đoán như cô ấy vẫn chẳng hề thay đổi.

Thời điểm cô ấy sinh con, mẹ chồng là người hỗ trợ cô ấy chăm sóc đứa trẻ. Thế nhưng, cô ấy không hề cảm kích mà còn lên mặt với mẹ chồng. Sau đó, bố mẹ tôi vì tức giận và buồn phiền con dâu nên đã lần lượt qua đời.

Tôi đã nhiều lần đề nghị ly hôn vợ nhưng cô ấy đều bác bỏ. Mỗi khi tôi phản kháng, cô ấy sẽ giày vò và hành hạ tôi gấp trăm lần. Mặc dù tôi là cha của con cô ấy, nhưng cô ấy luôn giành con và không cho tôi cảm nhận hơi ấm tình cha con. Điều đương nhiên là nó chịu ảnh hưởng từ mẹ, ngay từ bé nó đã hỗn xược với bố, và khi nó lớn lên thì nó không nhìn nhận tôi là bố của nó.

bi-kich-hon-nhan-cua-vi-dai-gia-lay-vo-dep-b39919

Ảnh minh họa

Những người đàn ông khác luôn cầu nguyện vợ không phản bội chồng. Nhưng tôi là trường hợp đặc biệt, tôi bị vợ giày vò và áp chế trong khoảng thời gian dài, nên điều tôi mong mỏi nhất là cô ấy ngoại tình, phản bội chồng. Chỉ có như vậy, cô ấy mới đồng ý ly hôn chồng.

Có lẽ trời cao nghe thấy lời cầu nguyện của tôi. Sau 20 năm tôi chung sống trong địa ngục với cô ấy, cuối cùng vợ tôi đã phản bội hôn nhân. Cô ấy đòi ly hôn và đuổi tôi ra khỏi nhà, cô ấy dắt díu đứa con của tôi và đi theo gã đàn ông lắm tiền nhiều của.

Mặc dù tôi bị vợ đuổi ra khỏi nhà với tâm thế trắng tay, nhưng niềm vui sướng như vỡ òa trong tim. Bởi điều sau cùng tôi có được là giải thoát chính mình khỏi cuộc hôn nhân địa ngục".

Chị Ngọc và anh Trần có hai cuộc hôn nhân khác nhau, nhưng tựu trung, họ đều có nỗi đau dai dẳng khi sống trong cuộc hôn nhân không hạnh phúc. Ngay cả khi họ muốn ly hôn thì chuyện đó không dễ dàng như họ tưởng, bởi họ đều vấp phải sự phản đối gay gắt từ người bạn đời.

Câu chuyện của họ như lời nhắn nhủ những người trẻ cần phải hiểu rõ người sẽ trở thành vợ, thành chồng của mình, phải hiểu rõ người bạn đời để tránh bi kịch xảy ra. Điều quan trọng là mỗi người phải tự chừa đường lùi, có người để cầu cứu thì mới không rơi vào tình cảnh bị cô lập trong hôn nhân.

Sự chần chừ, lần lữa của những người trong cuộc càng làm khổ lẫn nhau, càng khiến cuộc hôn nhân hết date ấy chìm vào bế tắc. Những lúc thế này, ly hôn là điều hoàn toàn cần thiết. Đừng tiếc những thứ đã hết hạn sử dụng, vì sự cố gắng của bạn chỉ giá trị khi nó xứng đáng, còn không, buông bỏ dứt khoát mới là giải thoát cho tất cả. Không đẩy nhau đến mức quá xấu xí và đáng căm hận là điều cần thiết và nhân văn cho người bạn từng gọi là vợ, là chồng.