Chồng tôi là nhân viên IT, mức lương trung bình từ 50-55 triệu/tháng. Tôi làm nhân viên sale bất động sản, lương tầm 30 triệu/tháng. Với tổng thu nhập của 2 vợ chồng, chúng tôi sống rất thoải mái. Tôi mua được nhà, xe ô tô, gửi ngân hàng và đầu tư vàng. Hiện tại, nếu tính hết cách khoản tiết kiệm, chúng tôi có trong tay khoản hơn 3 tỷ đồng, chưa kể nhà và xe.
Đang sống sung sướng, thoải mái như thế thì chồng tôi đột ngột bị sa thải. Trong làn sóng cắt giảm lao động như hiện nay, anh ấy cũng không bất ngờ khi mình nằm trong diện thất nghiệp. Thậm chí chồng còn báo trước với tôi điều này từ trước Tết.
Chồng thất nghiệp đồng nghĩa với việc mất đi một khoản thu nhập rất lớn và ổn định. Tuần đầu tiên, anh ấy dành cho việc nghỉ ngơi sau mười mấy năm "cày cuốc kiếm tiền". Tuần sau đó, chồng tôi rải hồ sơ xin việc ở mấy công ty IT khác. Anh ấy cũng nhờ vả các mối quan hệ nhưng đều không đi đến đâu.

Ảnh minh họa
42 tuổi đã quá độ tuổi tuyển dụng lao động nên anh không tìm được cơ hội việc làm. Tôi đau đầu khi phải cân bằng chi tiêu và tiết kiệm, khi mức thu nhập gia đình giảm tới 2/3. Không tìm được việc làm, chồng tôi chán nản, lúc nào cũng nhăn nhó. Tôi đi làm về mệt, thấy chồng nằm ườn trên ghế sô pha, mắt dí vào điện thoại. Cơm chưa nấu, nhà chưa lau, con đón về cũng không tắm rửa.
Bực bội, tôi hỏi sao chồng không làm việc nhà, tắm con thì anh ấy nạt luôn. Chồng còn bảo tôi thấy anh ấy thất nghiệp thì coi thường... Để yên nhà cửa, tôi phải nín nhịn, phải im lặng cho qua.
Mấy ngày trước, chồng tôi đột nhiên bảo muốn rút hết tiền tiết kiệm về. Tôi ngạc nhiên hỏi tại sao? Đó là tiền để chúng tôi lo cho việc ăn học của con sau này, không thể nói rút là rút được.
Chồng bảo muốn rút hết tiền tiết kiệm, bán luôn căn nhà đang ở, lấy tiền về quê mua đất mua trang trại kiếm sống. Ở quê, mức sống thấp hơn, chi tiêu cũng thoải mái hơn. Chồng tôi sẽ làm trang trại nuôi gà vịt để kiếm thêm thu nhập.
Tôi không đồng ý. Về quê rồi, công việc của tôi sẽ ra sao? Việc học hành của 2 đứa con cũng sẽ bị gián đoạn và ảnh hưởng nghiêm trọng. Rồi chưa chắc giấc mộng khởi nghiệp của chồng tôi sẽ thành công, hay lại bay hết vốn liếng tiết kiệm?
Không chỉ tôi mà mọi người xung quanh đều ngăn cản nhưng anh vẫn một mực đòi rút tiền về. Tôi không làm thì anh đóng mặt lạnh, không ngủ chung phòng với vợ nữa. Anh còn nói tôi hám tiền, không tôn trọng giấc mơ khởi nghiệp của chồng... Tôi phải làm sao mới hợp lí đây?