Vợ chồng tôi đều làm ở công ty nước ngoài, mức thu nhập khá cao so với mặt bằng chung. Mỗi tháng, tổng thu nhập của chúng tôi rơi vào khoảng 100-110 triệu đồng. Và lẽ ra, với số tiền đó, chúng tôi đã có thể mua nhà, mua xe ô tô từ lâu rồi. Nhưng không, hiện tại, vợ chồng tôi vẫn đang ở nhà thuê, vẫn đi xe ga chứ chưa mua nổi chiếc xe ô tô. Chồng tôi thường than vãn, bảo không hiểu sao tiền kiếm ra nhiều thế mà cứ đi đâu hết trơn, chẳng tiết kiệm được bao nhiêu.
Hôm cuối tuần, bố mẹ chồng tôi từ quê đến chơi. Mẹ chồng tôi vốn là kế toán trưởng của một công ty tư nhân, giờ đã nghỉ hưu; còn bố chồng là kỹ sư xây dựng, cũng nghỉ hưu, thỉnh thoảng có nhận thiết kế vài công trình để kiếm thêm tiền đi du lịch thôi. Biết bố mẹ chồng đến, tôi đi chợ sớm, mua đồ ăn ngon về nấu nướng, đãi mẹ một bữa. Bữa cơm trưa đó gồm bào ngư, cá hồi, tôm hùm, sườn non, gà luộc và salad.
Mẹ chồng tôi nhìn mâm cơm thịnh soạn, bà tỏ vẻ không vui lắm. Vì tôi nấu nhiều quá nên thức ăn còn thừa lại, đành để chiều ăn tiếp. Lúc nghỉ trưa, mẹ chồng hỏi khi nào vợ chồng tôi mới mua nhà, mua xe, chứ thu nhập cao ngất ngưởng mà đi ở nhà thuê mãi thì sao được? Tôi thở dài, bất lực nói tiền đi đâu hết rồi, tôi chỉ có vài trăm triệu tiền tiết kiệm thì làm sao mua được nhà riêng ở thành phố? Mẹ chồng hỏi tôi có ghi chép thu chi mỗi tháng không, tôi trả lời rằng có và lấy ra cho bà xem. Trong đó, tôi ghi rõ các khoản tiền "cứng" cần phải chi mỗi tháng như:
- Thuê nhà chung cư cao cấp (3 phòng ngủ, 2 nhà vệ sinh): 15 triệu/tháng.
- Tiền học phí cho con gái 4 tuổi ở trường quốc tế và các khoản học phí năng khiếu (tôi cho con học đàn piano, Tiếng Anh giao tiếp, vẽ, nhảy): 20 triệu/tháng.
- Tiền giải trí như xem phim, ăn uống và du lịch cuối tuần,...: 10 triệu/tháng.
- Tiền ăn, điện nước, wifi: 22 triệu/tháng.
- Tiền sữa, bỉm, chi phí thuốc bổ, khám bệnh cho con: 9 triệu/tháng.
- Tiền biếu nội ngoại: 8 triệu/tháng (chia đôi 2 bên, mỗi bên 4 triệu).
- Tiền xăng xe, chi phí bảo dưỡng sửa xe (nếu có): 1 triệu/tháng.
- Tiền cà phê bạn bè, hiếu hỉ: trung bình 5 triệu/tháng.
Như vậy, trung bình một tháng, vợ chồng tôi chi 90-91 triệu, chưa kể thỉnh thoảng có vài khoản phát sinh khác nên chỉ tiết kiệm được vài triệu thôi.
Mẹ chồng xem một lượt rồi dùng bút đỏ, gạch 3 lỗi cơ bản khiến tôi ngả mũ bái phục.
Thứ nhất: vợ chồng tôi chỉ có 3 người mà lại thuê căn hộ cao cấp 3 phòng, vừa tốn kém vừa tốn công dọn dẹp. Trong khi đó, chúng tôi có thể tìm những căn hộ khác rẻ hơn, miễn tiện nghi và thoải mái, sạch sẽ là được.
Thứ hai: Tiền ăn uống quá nhiều. Bà cũng chỉ ra bữa cơm trưa nay là quá phung phí, tốn kém. Nấu ăn quá nhiều không chỉ tốn tiền mà còn phí phạm thức ăn, nhiều món không hợp nhau.
Thứ 3: Tiền học hành của con tôi là quá nhiều và không cần thiết. Cháu còn quá bé để học nhiều như vậy, nên để cháu có thời gian nghỉ ngơi và phát triển đúng lứa tuổi.
Ngoài 3 lỗi lớn đó ra, mẹ chồng còn chỉ cho tôi cách cắt giảm chi phí các khoản tiền khác một cách hợp lý nhất. Theo như mẹ tính, nếu biết cách chi tiêu, mỗi tháng tôi sẽ dư ra khoảng hơn 50 triệu chứ không ít.
Bố mẹ chồng về rồi, tôi bàn với chồng chuyện thuê căn hộ giá rẻ hơn thì chồng lại không chịu. Anh nói các khoản khác có thể giảm nhưng khoản thuê nhà và học hành của con thì không cắt giảm được. Căn hộ này thoải mái, 3 người 3 phòng nhưng phòng nào cũng được sử dụng. Vợ chồng 1 phòng, 1 phòng cho con gái, 1 phòng dùng làm việc, nào có dư thừa. Tiền ăn uống thì có thể cắt giảm nhưng chẳng được bao nhiêu. Vợ chồng tôi lại mâu thuẫn về chuyện này. Tôi phải làm sao để thuyết phục chồng chuyện đổi nhà thuê và giảm học hành cho con đây?