Chiều, em dẫn con đi dạo trong xóm, bác Tư - nhà đầu hẻm, níu tay em lại khen: “Cháu có phúc quá, có chồng giỏi lại tốt bụng. Đêm qua, nếu không có cậu ấy nhanh nhạy đưa vào bệnh viện mà chờ xe cấp cứu chắc bà Sáu gặp nguy kịch rồi”.

Đi chơi với cơ quan anh, em cũng được các cô đồng nghiệp của anh bỏ nhỏ: “Chị “xé” cho chúng em vài trang bí kíp, làm thế nào mà có được chồng tuyệt vời như anh Khánh vậy? 

Thấy tụi em lên cầu thang xách nặng, anh giúp ngay chẳng cần nhờ. Cơ quan dọn dẹp vệ sinh, anh giành ngay phần nặng nhọc. Chị em thèm ăn gì, anh cũng xung phong đi mua giùm, còn ai buồn thì anh kể chuyện tiếu lâm đến khi nào cười mới thôi”…

Những lần đó, em đều há hốc mồm, tròn xoe mắt và nghĩ “đó là chồng mình sao?”. Bởi ở nhà anh thể hiện một “avatar” khác hẳn. 

Khôn nhà dại chợ
Anh sẵn sàng giúp đỡ người ngoài nhưng luôn để vợ tự khuân vác đồ (Ảnh minh họa)

Đi chợ về, tay em xách lỉnh kỉnh, nặng nhọc lê lên lầu hai, còn anh thì vẫn đứng vô tư trò chuyện với chú bảo vệ, hay lượn lờ một vài đường banh với đám trẻ ở sân chung cư. 

Vòi nước rỉ hay máy vi tính của em bị virus phá, em ới à anh, anh cũng mặc kệ. Em nhắc nhiều lần thì anh cáu: “Anh đi làm cả ngày mệt mỏi lắm rồi, mấy chuyện này em kêu thợ đi, một loáng là xong, phải cho anh nghỉ ngơi chứ!”. 

Em đau bụng, nhức đầu, nhờ anh rửa chén một hôm, anh bảo: “Để đó sáng mai có sao đâu” - nghĩa là anh chờ em sáng mai khỏe rồi sẽ giải quyết. 

Em kêu anh đưa em vào bệnh viện khám, anh vừa chơi game, vừa tìm cách trì hoãn: “Em mới uống thuốc, đợi chút nữa coi sao?”. Và đến khi em đau không chịu được, gọi điện taxi đến đón thì anh mới chịu đi cùng em vào bệnh viện.

Em tủi thân, giận hờn và ngẫm nghĩ bao lần vẫn không thể lý giải rõ ràng tại sao anh lại “khôn nhà dại chợ”- như mẹ của anh nói. 

Với người ngoài anh lại lăn xả, nhiệt tình, còn với những người thân yêu thì anh lại hờ hững. Phải chăng, anh đã gồng mình và cống hiến hết sức ở ngoài, để khi trở về nhà anh luôn tỏ ra mệt mỏi, cáu gắt. Mong anh hãy cho gia đình mình tận hưởng niềm vui như đồng nghiệp, bạn bè của anh, anh nhé!