Nhung nhớ như in đêm tân hôn của mình. Tối muộn, khi đã tàn cuộc tiếp đãi bạn bè, Tứ, chồng chị đẩy cửa lảo đảo bước vào, chạm những cái hôn sặc mùi rượu lên mặt chị. Chị sợ, rúm ró co người lại. Không nói không rằng, anh bế thốc chị lên và ném phịch xuống giường. Những cánh hoa hồng xếp hình trái tim nát be bét, toi công cả 2 ngày trời chị chuẩn bị phòng cưới. 

Nhung cuống cuồng bò dậy, run lẩy bẩy nép mình vào góc giường. Như con sói đói, anh điên cuồng lao đến giật tung và xé tan tành bộ váy ngủ vợ đang mặc. Chị đã trở thành đàn bà như thế với những nốt cào cấu, cắn xé của chồng. "Hành" vợ xong, anh "hồn nhiên" lăn ra ngủ, ngáy vang nhà. Nhìn những mảnh áo lót rách tả tơi, chị khóc tức tưởi cùng sự hoảng loạn, đớn đau.

Nghĩ đến cảnh phải “gần” chồng mà Nhung khiếp sợ (Ảnh minh họa)

Nhung lịm dần vào giấc ngủ. Đang mê man trong cơn mộng mị bỗng chị giật mình mở choàng mắt, hốt hoảng nhìn lên đồng hồ đã gần 9 giờ. Anh đứng bên cạnh, ăn mặc lịch sự, nhìn chị  cười tươi:

- "Em ngủ thêm đi, còn sớm mà vợ yêu".

Chị ngạc nhiên nhìn khắp anh một lượt, rồi tự hỏi "Người đàn ông nhơ nhớp đêm qua đâu rồi? Hay mình nằm mơ?"

Vào phòng tắm thay đồ, nhìn những vết thâm tím vẫn loang lổ khắp người nhắc cho chị biết mình không mơ. Chuyện chị bị bạo dâm là có thật. 

Anh chuẩn bị rất nhiều món ngon trên bàn, chu đáo gắp từng thìa thức ăn cưng nựng vợ. Hành động của anh khiến chị cảm động, bao đau đớn, phiền muộn dường như tiêu tan.

Rồi chị mông lung nghĩ về chuyện đêm qua và tự nhủ: "Chắc anh say quá không biết gì chứ một người lịch sự như vậy không thể có những hành động như thế. Mình sai khi trách oan anh!" 

Đêm hôm sau, anh lại "yêu" chị. Đang đê mê với nụ hôn anh trao chị nồng cháy, bỗng anh nắm chặt vai chị, cắn vào môi khiến chị bật máu. Rồi anh ngấu nghiến cắn vào tay, cổ rồi vùng kín của vợ. Dồn hết sức, chị đẩy anh ra. 

Tứ bị xô mạnh, chẳng nói chẳng rằng, lầm lũi sang phòng bên cạnh, chị tưởng anh dỗi, lồm cồm bò dậy để thở. Chưa đầy 2 phút, anh ta lừ lừ tiến vào phòng với thân hình cuồn cuộn nổi lên từng bắp thịt, tay cầm sợi dây thừng. 

Điều không ngờ nhất đã xảy ra, Nhung bị trói hai tay. Chị ú ớ kêu la, Tứ bịt mồm khẽ nói: “Em đừng sợ, một lúc nữa anh sẽ làm em sướng thôi mà”.

Chị để mặc cho bàn tay thô bạo của anh thỏa sức vặn vẹo, cấu véo cơ thể màu mỡ của mình. Đau đớn, tủi nhục, mắt chị hoa lên, không còn cảm giác gì nữa chỉ thấy lùng bùng mấy âm thanh thô bạo văng vẳng bên tai. Chị bị một trận đòn nhừ tử từ chồng, anh điên cuồng vừa "yêu" vừa túm tóc, đánh đập, mắng chửi vợ thậm tệ.

Chị nằm vật vã. Anh nhìn chị lo lắng rồi đập đầu vào tường, ôm chị khóc nức nở và bảo không hiểu sao mình lại như vậy. Anh hứa với chị từ sau tuyệt đối không thế nữa.

Những lúc đó chị nghĩ Tứ không phải là con người, như thể chồng chị là người xa lạ vậy. Nghĩ đến cảnh phải “gần” chồng mà Nhung khiếp sợ.

Kết: 

Theo bác sĩ Đào Xuân Dũng, bạo dâm hay còn gọi là ác dâm, bắt nguồn từ chữ Sadism dùng để mô tả một hoạt động tình dục quái đản có đặc tính tàn bạo, hung ác hoàn toàn xa lạ với một giao hợp bình thường. Nó được xem như một biểu hiện bệnh hoạn, đồi trụy, một sự lệch lạch tình dục.

Người mắc chứng ác dâm được định nghĩa như người chỉ tìm thấy khoái lạc, cực khoái tình dục khi hành hạ hoặc làm cho đối tượng phải đau đớn, khổ sở trong khi hành lạc.

Biểu hiện của người bạo dâm về lời nói có thể là phát âm những lời cục cằn, thô tục, chửi rủa, mạt sát, la hét, gào thét cuồng loạn với mục đích là mô tả bản năng thú vật qua ngôn ngữ trong khi giao cấu. Về phương diện hành động thì ngắt véo, đánh đập, cắn xé, cào cấu hoặc dùng dụng cụ để tra tấn.

Trên thế giới cũng chưa tìm ra nguyên nhân đích thực của căn bệnh bạo dâm. Nhưng không loại trừ sự ảnh hưởng từ môi trường giáo dục, gia đình, bạn bè trong quá trình hình thành nhân cách, sự thiếu hiểu biết về văn hóa phòng the... và phần nhiều là do bẩm sinh. 
 
Những nạn nhân của hành động bạo dâm phải kiên quyết coi đó là hành động bất bình đẳng giới; không dung túng, bao che chính là phương pháp bảo vệ bản thân tốt nhất...