Nhìn vợ đầu không một sợi tóc vì tiêm hóa chất đang thiêm thiếp ngủ bên cạnh đứa con gái mới lên 2 tuổi, anh Công ứa nước mắt nghĩ đến gia cảnh của mình.
Thương vợ, thương con và thương cả chính mình… Bao ý nghĩ buồn tủi ập đến trong tâm can anh.
Vợ chồng anh lấy nhau 4 năm, chật vật mãi mới có được bé Thơ. Hạnh phúc đến chưa được bao lâu thì chị Hạnh vợ anh phát hiện mình bị ung thư máu. Không thể nói hết được sự tuyệt vọng hiện trên khuôn mặt của chị Hạnh. Anh biết nhiều đêm vợ anh đã lén chồng khóc đến sưng cả bọng mắt.
Ảnh minh họa.
Để cứu được vợ, ngay khi mới phát hiện bệnh, anh Công đã quyết định bán nhà để chữa bệnh cho chị Hạnh. Kết quả điều trị trong một năm qua rất tốt. Nhưng mấy tháng nay tình trạng bệnh của chị Hạnh bắt đầu xấu đi. Việc điều trị hóa chất không còn có tác dụng, tế bào ác tính không lui và lượng hồng cầu giảm một cách rõ rệt. Để cứu vợ, anh Công hỏi khắp nơi các bài thuốc về chữa trị ung thư. Mặc dù đã dùng đủ các loại thuốc đông, tây y kết hợp nhưng bệnh tình của chị Hạnh không hề thuyên giảm. Theo lời bác sĩ thì vợ anh không còn sống được bao lâu vì bệnh tình của cô ấy đã ở vào giai đoạn cuối.
Nghĩ đến cảnh vợ bệnh, con nhỏ, nhà mất… anh Công không khỏi chạnh lòng thương bản thân mình. Nhưng sau khi nhận ra mình đang khóc, anh gạt nước mắt rồi tự nhủ “Mày quá hèn Công ạ. Lúc này mày không được nghĩ cho mình. Mày có sức khỏe và mày cần phải mạnh mẽ lên. Hãy mang niềm vui đến cho vợ mày từng giây từng phút. Sự ủ dột của mày có khác gì góp thêm một tế bào ác tính đang từng giờ tấn công vợ mày đâu. Hãy vui lên, hãy lạc quan lên, hãy mang nụ cười đến trên môi vợ Công nhé!”.
Lòng nhủ lòng như vậy, anh Công nhẹ nhàng đến bên vợ, kéo chăn đắp kín cổ cho chị rồi đặt lên trán chị một nụ hôn. Nụ hôn hiếm hoi mà suốt cả một năm nay vì lo lắng anh đã quên không tặng cho vợ mình. Nhìn sang con, anh thấy bé Thơ đang nhoẻn miệng cười. Một niềm hạnh phúc nhè nhẹ len vào trái tim đang chứa đầy khổ đau của anh…
Chết cười chồng vụng chăm vợ ốm