Chào người chồng sắp đến ngày tay trắng của tôi!
Hôn nhân 3 người, anh có thấy chật chội không? Anh cứ nằm đó rung đùi thỏa mãn vì được tôi tha thứ. Anh nghĩ cái giá của tội ngoại tình chỉ là vài câu xin lỗi ư? Anh nhầm rồi và đánh giá người vợ này hơi thấp đấy.
Với tôi, tôi đang anh phải trả nó đến suốt đời. Sao anh không nhớ tôi đã từng là con người như thế nào? Là người đã chà đạp tình bạn để cướp anh từ tay cô ta, đã quyến rũ và bắt anh phải phục tùng. Một kẻ đào hoa lắm chiêu nhiều trò như anh còn chết đứ đừ dưới chân tôi thì nay anh cũng không thể thoát được.
Tôi thấy tội nghiệp vì anh vừa cả tin vừa tự tin thái quá. Anh nghĩ tình yêu tôi dành cho anh vẫn còn là vĩnh cửu sau chừng ấy phản bội? Đời tôi chỉ hi sinh cho những ai xứng đáng nhưng cũng sẽ bắt người khác trả gấp trăm nếu cần.
Sai lầm của anh là đã giấu kín chuyện ngoại tình một cách hoàn hảo. Trên đời làm gì có thằng đàn ông nào đang độ chín sự nghiệp lại không có gái vây quanh. Mail, facebook, điện thoại không hề có tin nhắn, cuộc gọi bất thường. Áo quần không dính son hay mùi hương phụ nữ. Ngoài đi họp và những lần tụ tập ở nhà những thằng bạn thân chí cốt hầu như không có khoảng trời riêng.
Ai biết được lũ bạn khốn nạn của anh lại bao che giúp anh nuôi gái trong nhà. Mỗi lần anh đến nhà người đó ăn nhậu thì đều đã có cô ta ở đó sẵn sàng phục vụ. Mang tiếng là người yêu của bạn anh nhưng thật ra là nhân tình của anh. Một siêu phẩm được phân vai kĩ lưỡng đến thế thì hơn 2 năm qua, tôi khó phát hiện là đúng.
Mỗi lần anh đến nhà người đó ăn nhậu thì đều đã có cô ta ở đó sẵn sàng phục vụ. Mang tiếng là người yêu của bạn anh nhưng thật ra là nhân tình của anh (Ảnh minh họa)
Anh có biết, lần đầu tiên tôi nghi ngờ anh là lúc nào không? Đó là lần đầu tiên khi tôi phát hiện ra một mẩu răng cưa rất nhỏ của bao bì bao cao su trong túi quần anh đấy. Tuy nhỏ nhưng tôi đủ linh cảm biết đó là thứ gì. Thế nên đó là nguyên nhân tối đó tôi bắt anh phải phục vụ vợ đến hai hiệp liền. Tôi biết anh đã rã rời nhưng cắn răng lấy vải thưa che mắt thánh.
Lần thứ hai cũng là lúc tôi phát hiện được vì sao áo quần anh không bao giờ có mùi lạ. Trước khi đi chơi anh mặc một chiếc áo sơ mi đã bị đứt cúc sơ-cua ở bên trong tà áo, lúc về vẫn là chiếc áo đó nhưng vẫn còn đủ cúc sơ cua. Anh đi nhậu nhẹt thì ai khâu cho anh?
Một là nhân tình khâu cho anh, hai là vì lý do nào đó anh đã thay chiếc áo khác cùng màu cùng kiểu. Cho dù là nguyên nhân nào thì đều rất uẩn khúc. Hóa ra anh và tình nhân đã cẩn thận đến mức mua những áo quần giống tôi sắm cho anh để qua mặt.
Tôi biết anh đang ngoại tình từ đấy nhưng giữa một biển người, tôi biết cô ta là ai. Tôi đã từng nghi ngờ từ đồng nghiệp, bạn học cũ đến tất tật những ai có quen biết nhưng chẳng thu được gì. Tôi quên mất đi một nguyên tắc cơ bản, đàn ông thường chẳng ngoại tình với ai xa lạ.
Một lần cùng anh đến nhà bạn anh tụ họp, cô ta trong vai người yêu của bạn anh cũng ở đó. Cả anh và cô ta đều đóng rất đạt, không có cử chỉ thân thiết nhưng không tránh mặt nhau, đôi lúc pha vài câu đùa giỡn lịch sự.
Chỉ có bạn anh là không thể qua mặt được tôi. Mặc dù được “bạn gái” khoác tay và ngồi cạnh nhưng anh ta có vẻ căng thẳng. Và nhất là lúc cô ta ngồi hớ hênh, bạn anh phát hiện ra nhưng đỏ mặt và không dám nhắc nhở.
Chỉ những người xa lạ mới có sự lúng túng đó, trong khi họ lại được giới thiệu là đã yêu nhau gần 1 năm. Con người tôi đầy linh cảm nhưng suy đoán nhạy bén, chỉ nhìn qua tôi biết lũ các anh đang thông đồng lừa dối tôi điều gì đó.
Tôi còn rất liều, mặc dù đến lúc đấy tôi vẫn còn mù mờ chưa biết điều gì đang xảy ra. Anh đi tắm, tôi lấy điện thoại anh nhắn tin cho anh bạn kia “Sao thấy L. hớ hênh mà mày bơ đi thế?”. Và tôi có ngay kết quả đầy bất ngờ “Mèo của mày chứ phải của tao đâu mà nhắc”.
Điều tôi không ngờ nhất lại thành sự thật. Một vở kịch được đóng trước mặt tôi suốt gần 1 năm qua. Tôi nghe rõ từng mạch máu đang rung lên trong người mình. Tôi xóa tin nhắn, leo lên giường sốt suốt đêm hôm đó.
Tôi hận anh. Anh tán tận lương tâm đóng kịch ngoại tình ngay trước mắt tôi, che giấu hoàn hảo đến từng chi tiết. Thế đủ biết mộng ngoại tình của anh lớn và công phu đến mức nào. Anh vẫn là anh, con người đẹp mã sát gái và thủ đoạn. Chỉ duy nhất anh đã đánh giá tôi hơi thấp, hoặc quá tự đề cao bản thân. Anh là gì mà tôi phải yêu vô điều kiện?
Vở kịch của anh kết thúc thì đây mới là lúc vở kịch của tôi bắt đầu. Anh đã sống giả dối thì tôi hoàn toàn không thể sống thật lòng. Tha thứ chỉ là một cái cớ để tôi tạm thời giữ chân anh. Tôi còn ngọt ngào, yêu thương anh hơn cả trước. Anh rung đùi tự mãn “gương vỡ lại lành”. Nhưng không anh à, gương vỡ thì nó rất sắc, và sẽ còn sắc đến mức để có người phải đổ máu. Người đó sẽ là anh.
Chỉ với vài từ khóa, tôi đã có ngay những bài thuốc cơ bản bí mật để anh mất đi khả năng đàn ông từ từ bằng những món ăn tôi chế biến cho anh ăn hàng ngatf. Anh sẽ chóng lão hóa, sẽ mất hết sức quyến rũ mà anh luôn tự hào. Rồi sẽ có ngày đến lũ con gái vô dụng cũng nhổ vào mặt anh trên giường chỉ vì anh không đủ sức "giương súng". Tôi đang chờ cái ngày ấy mà hả hê cười vào mặt anh.
Còn ngôi nhà và gia sản, tôi cũng sẽ tìm cách sang tên đổi chủ dần. Sự nghiệp của anh cũng sẽ sớm lụi tàn. Vì anh, tôi có thể bắc thang lên trời để kéo anh cùng xuống địa ngục. Anh làm giả chứng từ, anh biển thủ công quỹ bao nhiều tôi đều biết, và giám đốc anh cũng sẽ sớm biết. Đó là án tử hình đang chờ đợi anh.
Gần đây anh thấy vợ chồng mình ân ái có mặn nồng không? Anh ăn cơm ngon miệng không? Đó đều là những món tôi cố tình dành cho anh đấy (Ảnh minh họa)
Gần đây anh thấy vợ chồng mình ân ái có mặn nồng không? Anh ăn cơm ngon miệng không? Đó đều là những món tôi cố tình dành cho anh đấy. Ăn những món ăn làm liệt dương, rồi anh sẽ chóng mất luôn chức năng đàn ông một ngày không xa. Tôi đợi nhé.
Đừng trách tôi, người chồng phản bội của tôi ạ. Đó là cái giá mà anh xứng đáng được nhận. Anh làm tôi đau khổ thì đừng mong nằm đó mà hưởng hạnh phúc. Anh hãy tỉnh táo mà đấu trí với tôi thì trò chơi mới càng thú vị. Tôi đang dùng mưu hèn kế bẩn với anh đấy, chồng ạ!
Đã có 1 người bạn thân của tôi biết về mưu hèn kế bẩn này của tôi. Cô bạn ấy khuyên tôi không nên mất thời gian vạch kế hoạch trả thù anh - một người đàn ông không xứng đáng với tôi nữa. Nhưng trong lòng tôi căm thù anh lắm. Tôi chỉ hả hê được khi thấy anh sống trong đau khổ, bất lực.
Chỉ còn khoảng vài tháng nữa, sức khỏe của anh, sự nghiệp của anh sẽ xuống dốc không phanh. Tôi chưa bao giờ thấy mãn nguyện như lúc kế hoạch sắp hoàn thành này. Nhưng có những lúc lòng tôi cũng trùng lại và suy ngẫm về lời cô bạn thân tôi nói. Tôi có nên dừng lại ở đây, lúc thời điểm này không hay đi đến tận cùng của kế hoạch này?