Trước khi lấy chồng, tôi rất lo lắng về việc sẽ bị chồng kiểm soát thời gian cho các cuộc hẹn với bạn bè. Đó không phải là nỗi lo vô cớ bởi lẽ rất nhiều bạn bè của tôi đã gặp tình huống “lấy chồng, mất bạn”. Cũng chính vì sự lo lắng ấy mà tôi cứ lần lữa mãi không chịu kết hôn, cho đến khi gặp anh..

Cưới về, tôi như vớ được “vàng mười” bởi lẽ không như nhiều người đàn ông khác, chồng tôi rất biết chăm sóc gia đình. Anh hiếm khi đi sớm về muộn, cũng chẳng bao giờ ỉ lại việc nhà cho vợ. Cứ lúc nào rảnh rỗi là anh lại xắn tay lên giúp tôi nấu cơm, rửa bát, quét nhà.

Bạn bè tôi ai cũng khen tôi sướng khi cưới được chồng hiền. Quả là tôi cũng thấy mình... sướng thật. Nhưng cuộc sống vợ chồng nhẹ nhàng, êm đềm như thế khiến tôi đâm ra... chán. Với bản tính ương bướng và hiếu thắng, tôi thèm muốn có thêm nhiều gia vị cho cuộc sống gia đình. Nghĩ là làm, tôi bắt đầu chiến dịch khiến chồng... ghen tuông.

Tôi ngồi chờ trong nhà nghỉ cả tiếng đồng hồ, chồng tôi mới đủng đỉnh xuất hiện để... bắt gian - Ảnh 1.

Tôi nhiều lần giận dỗi vì chồng chẳng biết... ghen. (Ảnh minh họa)

Nhiều hôm sau giờ làm, tôi không về thẳng nhà ngay mà gọi điện cho chồng báo có cuộc hẹn với bạn và không ăn cơm ở nhà. Những lần như thế, chồng tôi đều chỉ ừ cho qua chuyện và dặn “Em về muộn thì nhớ đi taxi, sáng mai anh chở đi làm”.

Sau khi thấy chiêu này không hiệu quả, tôi lại bày ra chiêu khác. Tôi thay đổi cách ăn mặc theo xu hướng sexy hơn, trang điểm đậm và thường xuyên dùng nước hoa. Không chỉ vậy, tôi còn thường xuyên giả vờ lén lút nhắn tin với một ai đó khi ở nhà, hoặc lén ra ngoài ban công nghe điện thoại với giọng rất mập mờ đề dò xét thái độ của chồng. Những tưởng chồng tôi sẽ phải “lồng lộn” lên vì ghen tuông nhưng không, anh vẫn tỏ ra vô cùng bình thường.

Thấy cách này cũng không xi-nhê gì tôi bỗng dưng thấy lo. Tôi sợ chồng mình có "phòng nhì" ở ngoài nên mới thờ ơ như vậy. Và vì thế, trò nghịch dại của tôi được nâng lên một tầm mới. Tôi chính thức hẹn hò với một cậu nhóc ở trong công ty. Nói là “hẹn hò” nhưng thực chất tôi chỉ mượn cậu ta như một bình phong để thử lòng chồng.

Những bức ảnh chụp “thân thiết” giữa tôi và cậu ta được phát tán nhiều hơn trên facebook, những món quà nho nhỏ cứ thường xuyên xuất hiện trên bàn trang điểm đúng tầm mắt của chồng và cả những cuộc điện thoại với những lời lẽ thân mật cứ vô tư xuất hiện đúng thời điểm trước mặt chồng. Nhưng chồng tôi vẫn vậy, vẫn “thờ ơ” một cách “lạnh lùng”.

Tôi ngồi chờ trong nhà nghỉ cả tiếng đồng hồ, chồng tôi mới đủng đỉnh xuất hiện để... bắt gian - Ảnh 2.

Tôi quyết định "hạ bài" lần cuối. (Ảnh minh họa)

Đến lúc này, sự chán nản của tôi đã lên đến cực độ. Tôi quyết định “hạ bài” lần cuối, nếu như lần này chồng tôi vẫn không lay chuyển thì tôi sẽ tính đến phương án xấu nhất là dọa ly hôn. Sáng cuối tuần, tôi dắt xe ra khỏi nhà và nói với chồng rằng mình đi có việc. Sau đó, tôi giả vờ lấy điện thoại ra nhắn tin và “vô tình” gửi nhầm tin nhắn sang cho chồng: “Hôm nay chồng em ở nhà, chúng mình hẹn nhau ở nhà nghỉ X, địa chỉ Y. Nhớ anh!”.

Sau khi nhắn tin cho chồng, tôi hồi hộp đi thẳng đến địa chỉ đã nhắc đến trong điện thoại và thuê một phòng ở đó. Ngồi trong nhà nghỉ, tôi hồi hộp chờ đợi, hơn 1 tiếng sau vẫn chẳng có hiện tượng gì xảy ra, tôi bỗng dưng tức giận và ôm mặt khóc nức nở. Đúng lúc ấy chồng tôi đẩy cửa bước vào và bảo: “Ngồi một mình trong nhà nghỉ cảm giác thế nào? Có vui không? Anh thừa biết là em đang cố tình thử lòng anh nên anh càng phải... bơ để cho chừa. Từ giờ trở đi đừng chơi trò trẻ con như thế nữa. Vợ chồng là để yêu thương chứ không phải để nghi ngờ.”

Nghe chồng nói xong, tôi bỗng dưng tỉnh ngộ và thấy mình thật trẻ con. Cũng may, chồng tôi là người hiểu vợ nếu không thì không biết cuộc sống của tôi sẽ trôi về đâu.

Nếu bạn có tâm sự thầm kín muốn được chia sẻ, vui lòng gửi bài viết về địa chỉ: [email protected]. Thư của bạn sẽ được phản hồi trong 24 giờ.