Trong bài viết của mình, Trang Hạ đã gửi đến những người đọc mình thông điệp về hạnh phúc: “Những gì bạn cho là tốt đẹp nhất, hãy đừng để dành cho đến cuối cùng”.

Nguyên văn bài viết gây tranh cãi của Trang Hạ:

HÁT THÔI ,CHỨ ĐỪNG SỐNG THẾ!

Hồi còn đi học đại học, trong trường có cô bạn chết mê chết mệt các anh tài tử điện ảnh và những đám cưới hoàng gia. Cô bạn quyết tâm, vào ngày cưới sẽ mặc áo cưới ngồi trong xe mui trần đi quanh Hà Nội một vòng. Cho thỏa ước mong. Vào cái thời hai mươi mấy năm trước, khi mà cả Hà Nội chỉ có vài cái ô tô tư nhân, và xe mui trần chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng và sách báo phim ảnh chứ tôi chưa nhìn thấy thực sự bao giờ, tôi nghĩ giấc mơ ấy thật điên rồ.

Có lẽ vì sự điên rồ ấy, cho đến ngày hôm nay, cô bạn vẫn để dành váy cưới. Dù xe mui trần đã chạy trên nhiều đường phố, biết bao nhiêu đám cưới qua đường.
Tôi buồn biết bao khi hình dung rồi một ngày, người đàn bà béo ị vì tuổi tác, vẫn mặc áo cưới đứng trên xe mui trần đi dọc phố rồi tung hoa trắng xuống đường. Đằng sau hẳn có xe rác chạy theo hốt rác. Và chú rể ngồi bên chắc độn thổ, khi không ngăn nổi khao khát mãnh liệt của người đàn bà đã chờ mặc áo cưới suốt hai mươi mấy năm rồi.

Những thứ hai mươi năm trước ta trầm trồ, hai mươi năm sau ta thương hại. Những thứ trước đây đẹp đẽ, giờ trở thành tấm gương tiêu điều của nhân thế. Và mộng ước tuổi xuân, sẽ trôi qua mỗi khi có người chia tay đời ta để đi sống tiếp đời người ấy!

Giá như hạnh phúc đến sớm hơn, chúng ta đã chẳng phải buồn đau thay cho nhau, khi đón tuổi bốn mươi đến trong một chiều mùa đông cuối năm, ngồi ở quán vắng, không biết mình uống cà phê hay cà phê đang uống mình!

Tôi đã từng chảy nước mắt khi nhìn thấy tấm ảnh, một ông già hom hem đứng bên chiếc xe máy phân khối lớn mới tinh bóng loáng và hùng dũng. Giá là 50 năm trước, hẳn đó là một người thanh niên hấp dẫn và khỏe mạnh. Nhưng tiếc là, những giấc mơ ta khao khát, nó luôn đến quá muộn. Thậm chí, vào lúc ta không còn chờ đợi nữa!

Một đám cưới, một chiếc xe mui trần, một chiến mã sắt oai hùng... những thứ đến muộn chỉ làm nổi bật sự bi kịch của đời bạn mà thôi!

Giá như vào lúc còn trẻ, bạn tôi hãy thuê một ê-kíp diễn viên và đạo cụ, để hiện thực hóa ước mơ đám cưới trên xe mui trần dọc phố, vào lúc bạn tôi xinh đẹp nhất!
Giá như người đàn ông mua xe và trả góp cho ngân hàng sau này, chứ không chờ đến lúc kiếm đủ tiền tậu chiến mã, rồi đưa nó vào di chúc!

Những thứ tuyệt vời chỉ vì nó đúng lúc. Một que kem cho mùa hè khi bạn năm tuổi. Một người bạn thân khi ta mười lăm. Một chuyến đi vào lúc vừa kiếm được đồng tiền đầu tiên.

Một cuốn sách chỉ hay, vào lúc bạn mong được đọc nó! Trôi qua khoảnh khắc ấy, mọi thứ đều trở nên nhạt và buồn.
Có những buổi chiều, cũ kỹ như ngàn vạn buổi chiều! Như người đàn bà chờ cưới, như người đàn ông chờ giàu.
Cuộc đời này ngắn lắm. Những gì bạn cho là tốt đẹp nhất, đừng để dành cho đến cuối cùng! Save the best for last, hát thôi, chứ đừng sống thế!


Tranh luận nảy lửa về quan điểm “đừng để dành hạnh phúc” của Trang Hạ 1
Trang Hạ - nhà văn nhiều lần "gây bão" cư dân mạng.

Với gần 10.000 lượt like, hơn 1.600 lượt chia sẻ cùng hàng trăm bình luận, chỉ tính riêng tại trang cá nhân của Trang Hạ, thông điệp này đang lan tỏa trong cộng đồng mạng Việt. Nó đồng thời cũng tạo ra những luồng ý kiến, tranh luận nảy lửa về hạnh phúc cũng như về quan điểm của Trang Hạ trong bài viết trên. 

Phần nhiều cư dân mạng tán đồng quan điểm của nữ nhà văn, rằng cuộc đời và tuổi trẻ quả là ngắn ngủi, nếu cứ “để dành” những giấc mơ, “để dành” hạnh phúc, có lẽ ta sẽ chẳng bao giờ hạnh phúc. Không ít người đã tag tên bạn bè của mình dưới status của Trang Hạ, nhắc nhau tận hưởng tuổi trẻ, rủ nhau đi phượt trước khi bị già đi, bị bận rộn bởi chuyện hôn nhân, con cái.

Tranh luận nảy lửa về quan điểm “đừng để dành hạnh phúc” của Trang Hạ 2
Status gây tranh cãi của Trang Hạ.

Bạn Nhu Quynh viết: “Đọc xong, chui vào nhà tắm, tắm nước nóng cho tỉnh táo và nghĩ xem mình đã bỏ lỡ ước mơ gì! Phát hiện mình chưa từng có giấc mơ điên cuồng và mãnh liệt nào! Chỉ là những giấc mơ con con và một tình yêu thầm lặng!”. Nick Thuy Hoang cũng đồng tình với Trang Hạ: “Chị nói đúng quá, hãy sống và nghĩ nhiều hơn cho bản thân một chút khi tuổi trẻ vẫn còn. Mỗi một năm qua đi ta sẽ nuối tiếc nhiều hơn, khát khao nhiều hơn về tuổi thanh xuân đã qua. Ai qua tuổi 35 sẽ cảm nhận rất rõ”. Bạn Dũng Trịnh thì bình luận hóm hỉnh: “Đọc status này của nhà văn Trang Hạ, mình nhớ lại câu nói của một nhân vật trong tiểu thuyết "Trăm năm cô đơn" của G. Marquez: Hỡi những con bò cái, hãy dạng háng ra, vì cuộc đời ngắn ngủi lắm! Hi hi

Nhiều người cũng chia sẻ với nhà văn câu chuyện hạnh phúc là không chờ đợi của mình. Một người dùng mạng có nick Thu Minh viết: “Lúc nhỏ, đi làm lương ba cọc ba đồng, nhưng khi kiếm được món tiền bằng 7 lần tháng lương, tôi đã mua ngay một máy chụp hình phim 135 DSLR, dù biết thời kỹ thuật số sẽ bùng nổ chỉ sau 2 hoặc 3 năm tới, vì đó là đam mê và ước mơ từ lúc 16 tuổi khi nhìn những bạn con nhà giàu có thể thỏa đam mê chỉ bằng một câu xin cha mẹ. Cho đến 10 năm sau tôi vẫn chưa thể có được nhà tươm tất để ở, nhưng tôi vẫn không hối tiếc vì minh đã dám chi bạo để thỏa đam mê. Và chiếc máy ấy, nay chỉ để chưng kỷ niệm với sự lớn mạnh của máy kỹ thuật số, nhưng tôi vẫn thấy hạnh phúc khi ngắm những tác phẩm của mình với máy phim 135 DSLR "cổ vật" đó”.

Bên cạnh những ý kiến tán đồng, cũng không ít người “phản pháo” quan điểm của Trang Hạ. Nick Dinh Cong Dat thẳng thắn viết: “Tớ thực sự không nghĩ thế! Có thể có một người đàn bà nào đó chờ cưới và trở nên béo ị thì cũng có cả triệu triệu rưỡi người đàn bà béo ị và đã cưới với xe mui trần và váy trắng đấy thôi. Có nhiều người đàn ông khát khao giàu và rón rén tiết kiệm để cuối cùng mua được cái xe matiz khi đã 70 tuổi, nhưng cũng có rất nhiều anh chàng đi xe hơi trả góp của vợ đến chỗ hẹn với bồ với sự ê chề trống rỗng đấy thôi. Một cô gái khi mười tám tuổi có một ước mơ điên rồ thực ra kì diệu hơn hầu hết đồng loại sống mụ mị. Một con người khát khao, ước mơ mà dám sống cho điều đó thật đáng thú vị. Hầu hết chúng ta đều hết ước mơ khi ngoài hai mươi tuổi mà chỉ loay hoay, hì hục sống nốt vì chưa thể chết, chưa đến lúc chết. Và hầu hết các cô gái, kể cả có ước mơ hay không có ước mơ thì cứ đến 40 tuổi mỡ bụng rất nhiều và khi đi ngủ bắt đầu ngáy”.

Chi tiết người đàn bà chờ cưới trên xe mui trần và người đàn ông ky cóp để mua xe lúc xế chiều gây tranh cãi gay gắt hơn cả. Một cư dân mạng khác “ném đá” bài viết: “Triết lí vớ vẩn. Con người chỉ ước ao những cái mà người ta không có mà thôi, đạt được ước mơ này nó sẽ trở nên bình thường và người ta lại mơ tới cái khác. Mua bán ngoài khả năng rồi bị phát mại thì ước mơ cũng thành địa ngục... Muốn có tiền mua xe mui trần nhanh nhất có cách là tự bán thân thôi... Chúc may mắn!

Thành viên VanAnh Nghiem thì cho rằng: “Dù sao họ vẫn thực hiện được ước mơ của mình, và quan trọng hơn hết là họ mãn nguyện với điều đó. Thực hiện với chính sức lao động và sự kiên nhẫn của mình. Vậy có gì là sai? Họ thích mọi thứ là thật, là của họ chứ không phải chỉ là diễn hay mang nợ người khác. Mình không đồng ý với cách nghĩ trên. Quá bị thời cuộc ảnh hưởng đến cuộc sống cá nhân”. Cũng có người "chất vấn" cách đặt vấn đề của nhà văn: “Ai chẳng muốn hiện thực hóa ước mơ ngay và luôn. Nhưng khổ nổi, ước mơ luôn gắn liền với thực tế, mà thực tế nhiều lúc phũ phàng. Ví như, cô ấy cưới ngay lúc cô ấy mơ, mà không có tiền, không có người để cưới thì sao. Và người đàn ông kia, nếu vay tiền để được ngồi trên chiếc xe mơ ước kia, liệu ông ta có sung sướng khi đã thỏa mãn giấc mơ tức thời còn nỗi lo thì cứ đeo đẳng không?

Không đối đáp, không tranh luận, Trang Hạ để mọi người tự đọc, tự thấm, tự hiểu thông điệp của mình theo những cách khác nhau. Chị chỉ có một lưu ý, bài viết của chị “chống chỉ định” với những người thực dụng.