Tôi, một cô gái trẻ đang ở ngưỡng cửa của cuộc đời mới - hôn nhân. Ngày dạm ngõ, lòng tôi tràn ngập hạnh phúc khi nhìn thấy hai bên gia đình tương lai của mình đều giữ ý, không bên nào đòi hỏi gì, cả hai đều để phần quyết định cho chúng tôi. Tôi đã hỏi anh, người bạn đời tương lai của mình, liệu anh có thể tự quyết mọi việc cho lễ ăn hỏi không. Anh mỉm cười và nói rằng anh sẽ tự lo liệu mọi chuyện.
Với tâm trạng háo hức, tôi đề xuất tổ chức lễ ăn hỏi theo ý mình: 9 tráp lễ và lễ đen là 5 triệu. Anh vui vẻ đồng ý và tôi cảm thấy như tất cả mọi thứ đều hoàn hảo. Nhưng tôi không ngờ rằng từ đó mọi chuyện lại trở nên phức tạp. Gia đình tôi là dân kinh doanh, có nhiều mối quan hệ và bạn bè, bố mẹ tôi luôn muốn có một đám cưới đẹp mặt, để không phải ngượng ngùng trước những người xung quanh.
Tuy nhiên, mẹ chồng tôi, bà không hề nghĩ vậy. Sau hôm dạm ngõ bà gọi tôi sang nhà ăn cơm, bà đã "hỏi tội" tôi, vì sao lại muốn có 9 tráp lễ trong khi ngày xưa chị dâu chỉ có 7 tráp. Bà nói làm như thế sẽ không đồng nhất giữa anh em trong một nhà và chị dâu tôi sẽ cảm thấy tủi thân. Tôi bất ngờ và cảm thấy bức xúc, nhưng rồi tôi cũng hiểu rằng đám cưới không chỉ là việc của riêng tôi.
Tôi đã âm thầm rủ chồng đi đặt lễ mà không báo với mẹ chồng, bởi tôi biết đây là quyết định của mình, của chúng tôi và không thể để ai khác sắp đặt. Tôi muốn làm đám cưới theo ý mình, bởi đây là ngày trọng đại của đời người con gái, chỉ có một lần trong đời. Tôi không muốn sau này về làm dâu mà luôn ở trong cái bóng của người khác, không có quan điểm và chính kiến riêng. Tôi muốn có tiếng nói của mình trong gia đình chồng tương lai, để từ đó có thể sống và tồn tại bằng chính mình, không phải lúc nào cũng lệ thuộc, sợ sệt, e dè.
Có những lúc tôi tự hỏi mình đã quá ích kỷ hay không, khi muốn theo đuổi điều mình thích, mình muốn. Nhưng rồi tôi nghĩ, cuộc sống hôn nhân là hành trình của hai người, và việc bảo vệ hạnh phúc riêng không gì là sai lầm. Tôi không muốn sau này nhìn lại và hối tiếc vì đã không sống thật với bản thân và theo đuổi những gì mình tin là đúng đắn.
Lễ ăn hỏi cuối cùng cũng diễn ra tốt đẹp ngoài sự khó chịu ra mặt của mẹ chồng tôi. Tôi còn nghe được bà trách chồng tôi rằng: “Chỉ có ở xa xôi người ta mới đi lễ đen, mà cũng chỉ 1-2 triệu thôi, ai bảo bỏ 5 triệu làm gì, nhà cách nhau có vài km. Chưa bước chân về nhà này mà con đã để nó chỉ đạo rồi”. Tôi nghe mà ức lắm, tôi quyết sẽ không thể hiền lành dù chỉ mới về làm dâu.
Giờ tôi phải làm gì khi chưa đến ngày cưới mẹ chồng đã định kiến với tôi? Tôi có nên tìm cách lấy lòng bà hay mặc kệ tất cả. Tôi cảm thấy thất vọng quá, chắc cuộc sống chung sắp tới sẽ sóng gió lắm đây. Tôi có nên nói chuyện thêm với chị dâu để hiểu hơn về mẹ chồng? Mong rằng chồng tôi thấu hiểu và luôn đứng về phía tôi.