Cô Vương là một người phụ nữ độc thân, còn tôi đã kết hôn và sinh được một bé trai kháu khỉnh. Những tưởng mối quan hệ của chúng tôi chỉ dừng ở mức “hàng xóm tối lửa tắt đèn có nhau”, ai ngờ, người đàn bà lẳng lơ ấy chính là kẻ thứ ba chen vào mối quan hệ của vợ chồng tôi.

Tôi và cô ta không máu mủ ruột rà, không bạn bè thân thích, chỉ đơn thuần là những người sống cùng khu. Tôi không tìm thấy ưu điểm nổi bật nào từ người phụ nữ không chồng ấy, nhưng ông xã tôi lại tỏ ra thân thiện với cô ta. Thậm chí, trước mặt vợ, anh luôn miệng khen: “Cô Vương tính tình vui vẻ, sống rất tình cảm, thoải mái”. Chồng tôi luôn xem người phụ nữ ấy như một hình mẫu của phụ nữ hiện đại và thường xuyên nhắc khéo vợ nên học tập nếp sống của cô ta.

Mỗi lần như thế, tôi lại phát cáu với chồng. Đúng hơn là tôi luôn ganh tị với cô hàng xóm độc thân này. Dù sống cùng khu đã nhiều năm qua, tôi vẫn không tỏ tường xuất thân của cô ta. Bởi chúng tôi ít khi trò chuyện tào lao. Cô ta cũng chưa từng đề cập tới chuyện đời tư của mình. Khi tôi hỏi về chuyện chồng con, cô ta chỉ đáp gọn lỏn: “Anh ta chết rồi”.
 

Suốt 5 năm qua, gia đình tôi đã có nhiều thay đổi. Con trai chào đời, nhà cửa sửa mới khang trang, vậy mà cô Vương vẫn một mình lẻ loi trong căn nhà rộng huếch. Cô ta hơn chồng tôi tới 7 tuổi, năm nay đã 36 tuổi, thuộc dạng gái ế già nua. Tôi lực bất tòng tâm trong chuyện moi thông tin của cô ta, nhưng chồng tôi thì khác. Có lần anh tâm sự, cô Vương cũng từng có một gia đình êm ấm, sống những tháng ngày hạnh phúc bên chồng con. Nhưng sự thể về sau thế nào thì cô ta giấu nhẹm.

Thời gian gần đây, tôi để ý thấy nhan sắc cô ta thêm phần rạng rỡ. Dù tuổi xuân đã qua đi, nhưng có lẽ vì ít vướng bận chuyện gia đình, cô Vương trông vẫn hấp dẫn lạ kỳ. Sức hấp dẫn ấy phần nhiều toát lên từ vẻ đẹp mộc của người phụ nữ này. Chồng tôi có lần còn tấm tắc khen ngợi: “Anh thích vẻ giản dị như thế, chứ cứ bự phấn lên mặt trông thật giả tạo. Em nên thay đổi, bỏ thói quen đi ngủ vẫn phấn son lòe loẹt”.

Ngày cuối cùng của năm cũ, khi gặp cô ta vừa bước chân ra khỏi cửa, tôi đã không nhịn được cười vì đôi môi sưng vù án ngữ trên gương mặt xinh đẹp ấy. Nhưng tràng cười của tôi bỗng dưng tắt lịm khi cô ta thản nhiên tiết lộ: “Đó là kết quả của nụ hôn nồng nhiệt từ chồng chị đấy!”. Tôi sa sẩm mặt mày, suýt ngã vật giữa đường. Lẽ nào có chuyện động trời này. Tôi dù biết rõ chồng mình có phần thần tượng cô Vương, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới chuyện giữa hai người họ có mối tư tình.
 
Tôi chẳng nói chẳng rằng, quay phắt vào nhà rồi gọi điện quát chồng về sớm. Dường như đoán được có chuyện chẳng lành, chồng tôi không dám lên giọng tinh tướng như mọi khi. Tôi cứng giọng hỏi: “Chuyện giữa anh và cô Vương là thế nào? Đừng giấu tôi nữa, tôi biết hết rồi!”. Anh ta xám mặt, giọng lúng búng: “Không có chuyện gì đâu! Em cứ hay nghĩ bậy!”. “Thế cái môi sưng vù của cô ả thì sao?”, tôi bốc hỏa vặn lại. Tới nước này, gã chồng đành khai thật, tối hôm trước, khi ra ngoài tập thể dục, anh ta đi qua nhà cô Vương. Thấy trong nhà cửa mở, ánh đèn sắc xanh dịu nhẹ hắt ra mặt đường, chồng tôi bèn hiếu kỳ bước vào. Khi chứng kiến cảnh cô Vương trong trang phục váy ngủ nằm thiu thiu trên giường, thú tính trong anh ta trỗi dậy. Như có ma xui quỷ khiến, chồng tôi bỗng lao vào người phụ nữ luống tuổi ấy, vồ vập cô ta như một con quỷ đói khát khao của lạ. Điều ghê tởm là chính cô ta cũng hưởng ứng hành vi này, mặc kệ cho chồng tôi điều khiển cuộc vui. Dấu vết rõ nhất của cuộc mây mưa giữa hai người họ là đôi môi sưng vù của cô Vương.
 

Chồng tôi cuống quýt thú nhận: “Lúc ấy, anh không kiềm chế nổi mình, nên hơi thô bạo. Anh đã dặn cô ta không được bước chân ra khỏi cửa khoảng vài hôm để tránh thiên hạ dòm ngó. Anh thực lòng xin lỗi em. Chuyện này chỉ là một phút bốc đồng, anh sẽ không bao giờ tái diễn!”.

Những lời nói ấy chẳng có giá trị gì với tôi. Bởi lúc này, tôi đã quá đau khổ, quá thất vọng vì niềm tin hoàn toàn sụp đổ. Hóa ra bấy lâu, chồng tôi đã không còn dành tình cảm yêu thương cho vợ con, mà dồn hết tâm trí vào chuyện ngoại tình. Tôi có nên tha thứ cho gã đàn ông trăng hoa ấy, có nên lãng quên mọi chuyện để tiếp tục coi cô ta như một hàng xóm bình thường?

Lời tư vấn:
 
Thế gian không ai thấu được chữ ngờ. Nhưng trường hợp của bạn lại khác. Người ta chỉ ngỡ ngàng khi chưa vẩn chút hoài nghi trước đó, đằng này, những biểu hiện của chồng bạn trước đây cũng đủ tố cáo anh ta dành sự quan tâm trên mức bình thường cho người phụ nữ tên Vương. Vậy mà bạn vẫn không mảy may tìm hiểu về mối quan hệ giữa hai người họ. Tôi cho rằng, chuyện chồng bạn và cô Vương mây mưa vào buổi tối hôm ấy không phải là phút bồng bột khó kìm lòng. Chắc chắn, hai người họ đã thậm thụt qua lại bấy lâu, chỉ là bạn quá ngây thơ và tin người, hay vì bạn quá vô tâm?

Trong chuyện này, một phần lỗi cũng do bạn. Chính những lần đức lang quân đem bạn so sánh với cô ta, ấy là lúc anh ta đang thể hiện ước mong về một người phụ nữ lý tưởng. Có thể những thói quen thường ngày của bạn như việc trang điểm cả khi đi ngủ khiến anh ta chán ngán và muốn tìm của lạ. Hãy bình tĩnh để xác định lại tình yêu của mình. Nếu đủ vị tha và bao dung, hãy dùng tình cảm chân thành của mình để lấy lại trái tim anh ấy. Nếu anh ta vẫn có thói ăn vụng, thì tốt nhất hãy chia tay để bắt đầu một cuộc sống mới.

Riêng với cô hàng xóm, bạn hãy xử trí thật cao tay. Hãy tỏ ra là người khoan dung, không chấp nhặt những chuyện đã qua và nhẹ nhàng, bình tĩnh phân tích cho người phụ nữ ấy những nỗi đau mà cô ta đã gieo vào gia đình bạn. Nếu là người có lương tri, cô ta sẽ hiểu ra và tự mình rút lui. Một khi cả hai người họ, tức chồng bạn và cô hàng xóm đều là những kẻ bất chấp luân thường đạo lý trên đời để đến với nhau, vậy thì bạn hãy là người ra đi trong cao thượng. Tôi tin bạn sẽ tìm thấy hạnh phúc đích thực của mình.